“Độp, độp, độp…”Vài hạt cát Hư Vô thưa thớt thi thoảng đập vào người, mang đến từng cơn đau đớn như thể bị kim châm. Cơn đau này còn có hai tầng, cả thân xác và linh hồn đều bị.
Tộc nhân tộc Mệnh đi ở bên trái vô cùng nhạy cảm đối với sự đau đớn, nên mỗi khi có một hạt cát đập vào người, y đều cắn chặt răng và rên lên một tiếng đau đớn, đau đến mức không chịu nổi.
Cả Phi Dục, Khoái Kiếm cũng vậy, chỉ có điều sức chịu đựng của họ cao hơn một chút nên chỉ nhíu mày lại và cố gắng chống chọi.
So ra, cơ thể của La Chinh không bị cát Hư Vô ăn mòn, song linh hồn thì vẫn bị đau đớn.
Sau khi họ đi được một khoảng, trên bức tranh có thêm một quảng trường hình vuông, một Lục Giác Tinh Trận to lớn được vẽ ở ngay cửa ra vào quảng trường. Cả chín người cùng tiến vào Lục Giác Tinh Trận và khôi phục về hình thái bình thường, bấy giờ họ mới thấy trong khoảnh sân rộng này có một tòa tháp hình tròn. Trên bức tranh, tòa tháp này chỉ được biểu hiện dưới dạng một vòng tròn đơn giản, nhưng khi đứng trong quảng trường mới thấy tòa tháp tròn này cao lớn nguy nga nhường nào.
“Tháp Truyền Ấn” Phi Dục quay qua giới thiệu với La Chinh: “Nơi đây chính là điểm xuất phát để xông vào vòng xoáy. Nếu La Chinh huynh đã thu được khắc ấn ở Hồn thành và vùng đất Kiếp Cốt thì có thể nhận được sự bảo vệ tương ứng trong tháp Truyền Ấn”
Phi Dục thấy La Chinh mới vào bức tranh bất hủ lần đầu tiên nên giới thiệu thật kỹ cho La Chinh một lần. Mặc dù Nguyên Thủy Thiên Tôn đã nói cho hắn biết trước rồi, nhưng La Chinh vẫn chăm chú nghe lại lần nữa. Với mức độ mạnh mẽ của thân thể của các sinh linh Bỉ Ngạn bình thường thì vốn không thể nào cản được sự ăn mòn của cát Hư Vô. Mười sáu vòng ngoài cùng còn đỡ, cát Hư Vô chỉ có vài hạt lưa thưa, nhưng sau khi tiến sâu vào trong thì với hằng hà vô số hạt cát đập vào người, bọn họ sẽ bị ăn mòn một cách dễ dàng. Muốn thuận lợi tiến vào sâu trong vòng xoáy chỉ có thể dựa vào tháp Truyền Ấn.
Ở phía trước tòa tháp, một tộc nhân tộc Ngọc Đỉnh dẫn đầu tiến lên, đứng sừng sững bên dưới tháp.
“Ù!”
Khi tộc nhân tộc Ngọc Đỉnh tới gần tháp Truyền Ấn, phần ngực, sau lưng và trên đỉnh đầu hắn ta bắt đầu lóe ra vầng sáng, đối ứng với đó là bảy khắc ấn xuất hiện trên tháp Truyền Ấn.
“Ba khắc ấn Kiếp Cốt, bốn khắc ấn Thánh Hồn, như vậy đã không tệ” Phi Dục bình luận.
Ba khắc ấn Kiếp Cốt hiện ra bên ngoài, còn khắc ấn Thánh Hồn thì có tác dụng trên linh hồn nên đương nhiên mắt thường không thể nào trông thấy được, song chỉ cần phỏng đoán là ra ngay.
“Vèo!”
Khắc ấn trên tháp Truyền Ấn chỉ kéo dài một chốc lát rồi lập tức biến mất, sau đó có một vệt sáng vàng rọi xuống từ trên tháp và bao phủ khắp tộc nhân tộc Ngọc Đỉnh.
“Bảy tầng ấn quang hộ thể chắc có thể giúp hắn xông vào trong vòng thứ chín. Còn có đi tiếp được nữa không thì không dám chắc” Khoái Kiếm bình luận.
“Nếu nghị lực mạnh hơn chút, tốc độ mau hơn chút thì cũng có thể tiến vào đến trước vòng thứ tám” Phi Dục mỉm cười nói.
Bản thân Phi Dục có mười khắc ấn, như vậy đã được xem là cực kỳ ưu tú rồi. Mục tiêu của cậu là tiến vào trước vòng thứ năm, bây giờ thấy bảy khắc ấn của tộc nhân tộc Ngọc Đỉnh, trong lòng cậu dâng lên cảm giác ưu việt hơn người.
Tộc nhân tộc Ngọc Đỉnh nhận được ấn quang hộ thể bèn lùi sang một bên, tiếp theo đó là tộc nhân tộc Mệnh tiến vào.
Tộc nhân tộc Mệnh vừa mới tới gần tháp Truyền Ấn, bên ngoài cơ thể y lập tức lóe lên bốn khắc ấn, mà trên tháp Truyền Ấn lại có tám khắc ấn sáng lên, có nghĩa là y có bốn khắc ấn Thánh Hồn và bốn khắc ấn Kiếp Cốt.
Vẻ kiêu ngạo ngập tràn trên mặt tộc nhân tộc Mệnh, y quay đầu lại nói với nhóm người: “Mục tiêu của ta là tiến vào trước vòng thứ bảy!”
Tám khắc ấn mà muốn vào trước vòng thứ bảy thì hơi quá sức, có thể thấy được quyết tâm của người này rất mạnh mẽ.
Tiếp sau đó, Phi Dục và Khoái Kiếm đều lần lượt đến gần tháp Truyền Ấn và nhận lấy ấn quang hộ thể của mình.
Có càng nhiều khắc ấn, ấn quang hộ thể mà tháp Truyền Ấn ban cho sẽ càng mạnh. Ví như ấn quang hộ thể của Phi Dục đậm hơn nhiều so với tộc nhân tộc Ngọc Đỉnh.
Cả nhóm người lần lượt nhận lấy ấn quang hộ thể của mình, cuối cùng chỉ còn lại La Chinh cùng với một tộc nhân tộc Mãnh. Tộc nhân tộc Mãnh này không được cao lắm, lại vẫn chẳng nói lời nào nên hầu hết mọi người đều không để mắt gì đến hắn ta.
“La Chinh huynh, tới phiên huynh” Phi Dục cười nói.
Cậu có mười khắc ấn, chắc hẳn đã là người sở hữu nhiều khắc ấn nhất trong số những người ở đây. Cậu muốn xem thử La Chinh có bao nhiêu khắc ấn, thật ra không riêng gì cậu mà các sinh linh Bỉ Ngạn khác cũng muốn xem.
Mặc dù thực lực mà La Chinh thể hiện thật không tệ, nhưng chưa chắc là hắn có nhiều khắc ấn.
Nhưng vào lúc này, tộc nhân tộc Mãnh kia đã nhanh chân bước lên trước, đi đến tháp Truyền Ấn.
“Ù!”
Ngay khi tộc nhân tộc Mãnh vừa mới đến gần tháp Truyền Ấn, trên bề mặt cơ thể hắn ta có từng khắc ấn sáng lên. Trên tháp Truyền Ấn xuất hiện mười ba khắc ấn linh hồn, sau đó mọi người chợt nghe thấy tộc nhân tộc Mãnh lên tiếng: “Mục tiêu của ta là vào vòng trong”
“Vòng trong” chính là trước vòng thứ tư, huyết mạch lấy được ở vòng trong mạnh hơn rất nhiều so với những vòng bên ngoài, đó cũng chính là huyết mạch cấp căn nguyên mà Hồ Nữ nói tới!
Mười ba khắc ấn là cực kỳ hiếm hoi, quả thực hắn ta có tư cách xông vào vòng trong.
“Mãnh huynh của tộc Mãnh có đến mười ba khắc ấn!”
“Chân nhân bất lộ tướng (1), thật sự là không ngờ!”
(1) Chân nhân bất lộ tướng: Câu thành ngữ này có ý nghĩa chỉ những người giỏi giang, thông minh, đắc đạo sẽ không để lộ sự tài năng, sự giỏi giang của mình ra bên ngoài.
“Người xông vào vòng trong nếu đạt thành Bất Hủ cảnh thì khởi điểm sẽ mạnh hơn chúng ta rất nhiều…”
Có người hâm mộ, cũng có người ghen ghét, nhưng đây là chuyện mà họ đành phải bó tay. Có nhiều điều đã được quyết định ngay từ lúc vượt qua Hồn thành và vùng đất Kiếp Cốt rồi.
Mặc dù khắc ấn không phải là toàn bộ, nếu dựa vào một vài năng lực đặc biệt và sức mạnh ý chí của mình cũng có thể bù lại được, nhưng ngoại trừ một số ít nhân vật cực kỳ lợi hại thì những người còn lại có thể bù được bao nhiêu chứ?
“Vèo!”
Ấn quang hộ thể chói lóa xuất hiện ở bên ngoài cơ thể của tộc nhân tộc Mãnh. Vầng sáng của hắn ta chói hơn Phi Dục rất nhiều, có thể nói là mạnh nhất và chói nhất.
Bây giờ chỉ còn lại mỗi La Chinh.
“Người lợi hại nhất trong chúng ta chắc là Mãnh huynh rồi”
“Ừ, đã rất lâu rồi không thấy xuất hiện mười ba khắc ấn…”
“…”
Biểu hiện của tộc nhân tộc Mãnh đã làm suy yếu đi cảm giác chờ mong của mọi người đối với La Chinh, dù sao La Chinh cũng rất khó vượt qua con số mười ba này.
Đợi tộc nhân tộc Mãnh rời khỏi tháp Truyền Ấn rồi, La Chinh mới đi về phía tòa tháp.
Ngay khi hắn vừa đến gần, trên ngực, chân, phía sau lưng, hai tay, đầu hắn… mỗi một bộ phận đều có vầng sáng của khắc ấn lóe lên. Trên tháp Truyền Ấn cũng vậy, chín khắc ấn Kiếp Cốt hình dạng khác biệt và chín khắc ấn Thánh Hồn cùng lúc xuất hiện trên tháp.
Vầng sáng đẹp đẽ ấy có vẻ hơi chói mắt quá, đến mức cả đám người trong quảng trường đều lặng ngắt như tờ, mãi một lúc lâu sau mới bùng nổ.
“Đây là có bao nhiêu khắc ấn thế…”
“Một, hai, ba… Mười tám, mười tám cái…”
“Mười tám khắc ấn, tức là hắn đạt đến viên mãn ở cả Hồn thành và vùng đất Kiếp Cốt?”
Những sinh linh Bỉ Ngạn này lớn lên trong Bình Dịch Thiên từ nhỏ, họ đã chứng kiến bức tranh bất hủ mở ra hết lượt này qua lượt nọ, nghe nhiều câu chuyện về đủ loại thiên tài đến mức thuộc lòng, nhưng chưa bao giờ nghe đến chuyện có ai lại nhận được những mười tám khắc ấn!
“La, La Chinh huynh, huynh không làm giả đấy chứ?” Khoái Kiếm không tài nào tin nổi.
Nhìn vẻ khó tin trên mặt Khoái Kiếm, La Chinh chỉ khẽ nhún vai.
“La Chinh huynh, huynh muốn xông vào vòng thứ nhất à?” Phi Dục cũng hỏi.
“Ta sẽ cố hết sức” La Chinh đáp.
Sức mạnh huyết mạch của vòng thứ nhất ở trong cùng mới chỉ là sức mạnh cấp căn nguyên, hiển nhiên chưa đạt đến yêu cầu của Hồ Nữ nên hắn chỉ đành phải đi thuận theo vòng xoáy đến tận đáy của nó.
“Ù!”
Mười tám khắc ấn biến mất, ấn quang hộ thể xuất hiện ở bên ngoài cơ thể La Chinh. Ấn quang hộ thể đậm đặc ấy tựa như một bộ áo giáp thật sự, bọc kín lấy thân người hắn.