Mặc dù La Chinh rất tò mò không biết quan hệ giữa “Tịch” và tê giác Liệt Thiên là như nào, nhưng 9527 đã không muốn nói thì hắn cũng chẳng có cách nào cạy miệng nó raHắn quay về phi thuyền Lăng Tiêu, mấy người Trì Nghĩa, Minh Vi và các cô gái của tộc Nữ Oa ai cũng mắt tròn mắt dẹt nhìn hắn như thể đang nhìn một quái vật hiếm thấy.
Sau khi tê giác Liệt Thiên rời đi, vùng không gian xung quanh lại chìm trong bóng đêm đen kịt, đen đến tuyệt đối. Lúc này tất cả mọi người đang phải dùng thần thức để thăm dò sự vật sự việc xung quanh.
Ngược lại, La Yên chỉ an tĩnh mỉm cười, giống như những gì ca ca nàng vừa làm đều là chuyện đương nhiên…
“Đi thôi. Tê giác Liệt Thiên đã đồng ý mở ra một Hư Động dẫn đến thế giới mẹ rồi. Chỉ cần chui qua đó là chúng ta sẽ đến rất gần thế giới mẹ” Dứt lời, hắn lại bổ sung thêm một câu: “Đừng hỏi ta gì hết, ta cũng không hiểu tê giác Liệt Thiên nói gì đâu”
Rõ ràng La Chinh vừa cùng tê giác Liệt Thiên trò chuyện suốt một lúc lâu, thế mà bây giờ lại bảo là chẳng hiểu nó nói gì cả, lời này còn chẳng lừa được trẻ con ấy chứ.
Thế nhưng, khi thấy bộ dáng thành thật không giống giả vờ của La Chinh, mọi người cũng không ép hỏi gì hắn nữa.
Minh Vi chỉ cười cười rồi nói: “Không ngờ lần này chúng ta có thể đi qua một con đường tắt, được tê giác Liệt Thiên giúp đỡ xuyên qua hỗn độn…”
Lúc này bọn họ không chỉ đơn giản là gặp dữ hóa lành, mà còn tiết kiệm được cả một quãng thời gian dài. Thế nên giờ đây mọi người cũng chỉ có thể cảm thán rằng La Chinh quả đã mang đến vận may khó tin cho họ.
Trì Nghĩa khởi động phi thuyền Lăng Tiêu lần nữa, để phi thuyền lặng lẽ bay tiếp trong bóng tối.
Không lâu sau, mọi người liền nhìn thấy một điểm trắng nho nhỏ, trông hệt như một lỗ rách trên tấm màn sân khấu màu đen tuyền. Tuy nó rất nhỏ, nhưng trong bóng tối tuyệt đối như này thì lại vô cùng bắt mắt. Ngay trong khoảnh khắc nó xuất hiện, Trì Nghĩa đã phát hiện ra.
“Đó là mặt khác của Hư Động! Hai mặt của Hư Động tồn tại song song cùng nhau, cửa vào màu đen kịt còn cửa ra thì trắng thuần. Chúng ta qua đó đi!” Minh Vi vừa thấy điểm trắng này, vẻ mặt cũng phấn khởi không thôi.
Trì Nghĩa gật đầu rồi lập tức điều khiển phi thuyền Lăng Tiêu tiến thẳng đến điểm trắng đó.
Phi thuyền Lăng Tiêu tiến lại mỗi lúc một gần, diện tích của điểm trắng cũng càng lúc càng lớn. Khi bọn họ còn cách khoảng vài vạn dặm thì điểm trắng ấy đã lớn bằng một cái hang.
“Ầm ầm ầm…”
Phi thuyền Lăng Tiêu lại lắc lư chao đảo. Cái hang màu trắng to lớn ấy cũng phát ra một lực hút không cách nào chống cự lại hệt như lỗ đen họ gặp trước đó, kéo cả chiếc phi thuyền vào trong.
Ngay khoảnh khắc khi phi thuyền Lăng Tiêu vừa chui vào hang trắng, tất cả mọi người liền bị bao phủ bởi ánh sáng trắng toát, chói lòa đến tột cùng. Bọn họ phải nhắm chặt mắt lại để đôi mắt không bị thương tổn.
Khi ở giữa vùng sáng ấy, mọi người cảm nhận rất rõ ràng rằng phi thuyền Lăng Tiêu đang tăng tốc thật nhanh. Cả phi thuyền rung lên không ngừng, sau đó bị hang trắng phun thẳng ra ngoài không gian.
Mấy chục hô hấp sau, rốt cuộc La Chinh cũng chầm chậm mở hai mắt ra…
Hang lớn màu trắng vừa rồi đã biến mất, những đám mây hỗn độn màu nâu xám lại hiện ra trước mắt hắn lần nữa.
“Nơi này không phải là thế giới mẹ ư?” La Chinh đứng trước phi thuyền Lăng Tiêu, nhìn một lượt khắp xung quanh. Hắn chỉ thấy vài chục đám mây hỗn độn khổng lồ xếp thành một vòng tròn, còn bên ngoài đám mây thì vẫn là một vùng trống rỗng hoang vắng.
Minh Vi nhìn chằm chằm vào đám mây hỗn độn to lớn ấy, trên mặt hiện ý cười: “Không, đương nhiên nơi đây chính là thế giới mẹ!”
Trì Nghĩa cũng gật đầu: “Nếu một hung thú như tê giác Liệt Thiên mà lại quá gần thế giới mẹ thì sẽ gây ra tai họa. Quả thật nó đã đưa chúng ta đến nơi, chỉ có điều chỗ này vẫn còn cách thế giới mẹ một khoảng”
Thấy La Chinh và La Yên vẫn còn rất nghi ngờ, Minh Vi giơ tay chỉ mấy đám mây hỗn độn xếp thành vòng tròn kia và nói: “Thế giới mẹ nằm ngay phía trên những đám mây hỗn độn ấy! Chẳng qua mấy đám mây này đã che khuất thế giới mẹ rồi, chúng ta chỉ cần băng xuyên qua đó là thấy thôi”
“Khoảng cách này e là vẫn chưa quá gần?” La Chinh nhìn chằm chằm mấy đám mây khổng lồ, cất tiếng hỏi.
Đám mây hỗn độn khổng lồ nhường nào? Khi còn trong Tiên phủ ở vũ trụ, La Chinh từng đọc những cuốn phiêu lưu ký của Cố Bắc và đã được chứng kiến rồi. Ngay cả thế giới to lớn như Thần vực mà khi đứng trước đám mây hỗn độn cũng tựa như giọt nước trong biển cả mà thôi.
Chỉ một thế giới mẹ mà cần đến mấy chục đám mây hỗn độn che lại, chứng tỏ bản thể của thế giới mẹ còn khổng lồ hơn hẳn những gì La Chinh tưởng tượng.
“Chắc phải ba, bốn tháng nữa mới đến gần được” Trì Nghĩa nhẩm tính rồi nói.
“Tốc độ của chúng ta như thế là đã rất nhanh rồi, đi từ biên giới hỗn độn đến thế giới mẹ chỉ cần nhiều lắm nửa năm là đến… Còn những người kia chắc bây giờ chỉ vừa mới xuất phát thôi, ít nhất cũng phải hai, ba mươi nghìn năm mới tới đây được” Minh Vi hé miệng cười mỉm. Có thể mượn con đường tắt này để quay về thế giới mẹ, quả thực nàng ta vô cùng vui vẻ.
“Những người kia” mà nàng ta vừa nhắc tới đương nhiên là các cường giả Bỉ Ngạn cảnh ở trong cốt tháp dưới đáy hỗn độn. Bọn họ không có sự hỗ trợ của Thần Tinh, cũng không có phi thuyền Lăng Tiêu, chỉ đơn thuần dựa vào chính cơ thể mình để băng qua hỗn độn rộng lớn. Làm vậy không những cần phải tốn thời gian rất lâu mà trên đường có khi còn gặp phải những sự cố không mong muốn.
“Ba, bốn tháng à…” La Chinh gật đầu, nghĩ một lát rồi chợt hỏi Minh Vi: “Ta muốn tạo một vùng đất ký linh tại thế giới trong cơ thể, không biết Minh Vi có pháp môn nào giúp phân đất phong hầu không?”
“Vùng đất ký linh?” Minh Vi sững sờ: “Sao ngươi lại muốn làm vậy?”
Trong mắt Minh Vi, tạo vùng đất ký linh và phân đất phong hầu chỉ là một hành động tốn công tốn sức mà chẳng mang đến kết quả gì. Bởi vì việc chia tách vùng đất ký linh cũng tương đương với giao quyền kiểm soát một phần thế giới cho những người khác.
“Trong thế giới trong cơ thể ta có một thiên tài cực kỳ lợi hại. Ta muốn ban cho hắn một vùng đất ký linh” La Chinh thoáng suy nghĩ một chốc rồi quyết định nói thực.
Ngoại trừ chuyện về 9527 là hắn không thể tiết lộ, còn những chuyện khác thì hắn không cần giấu giếm gì cả.
“Thiên tài à? Có bao nhiêu thế? Chắc còn ưu tú hơn cả La Chinh ngươi?” Trì Nghĩa cười hỏi.
La Chinh hơi nhíu mày rồi nở nụ cười khổ: “Có lẽ trên một số mặt thì người này còn ưu tú hơn cả ta đấy. Nếu thả hắn ra ngoài, ta e rằng sau này khó mà áp chế hắn được. Vùng đất ký linh này xem như một biện pháp phòng ngừa”
Nghe La Chinh nói vậy, Minh Vi và Trì Nghĩa liền tỏ vẻ hết sức hứng thú.
La Chinh có huyết mạch chính thống của Xi Vưu, là thiên tài do Lục Văn Định Huyết Bí Chủng sinh ra. Bây giờ chính miệng hắn nói rằng ở thế giới trong cơ thể hắn còn có kẻ ưu tú hơn cả hắn, chuyện này quả thực quá khó tin.
“Trong vòng mười năm đã lĩnh ngộ được ba nghìn thần đạo không được xem là ưu tú sao?” La Chinh từ tốn nói.
Trì Nghĩa chớp mắt, còn Minh Vi thì nhướng lông mày.
Ba nghìn thần đạo là định nghĩa mà các cường giả trong thế giới mẹ dùng để đặt cho các loại năng lượng trong hỗn độn, được phân biệt dựa trên căn cứ cụ thể, còn số lượng thì khác nhau. Ngay cả trong thế giới mẹ, đại đa số chân thần cũng chỉ cần nắm giữ một, hai thần đạo là đã có thể bắt đầu thử thách tiến vào biển Chân Ý rồi. Chỉ có một vài thiên tài biến thái mới có tư cách nghiên cứu nhiều loại thần đạo hơn thôi.
Đương nhiên trong thế giới mẹ vẫn có một vài cường giả hàng đầu nung nấu ý định nắm giữ ba nghìn thần đạo, mà Xi Vưu chính là một trong số đố.
“Chỉ trong mười năm? La Chinh ngươi đang nói đùa ư?” Minh Vi hỏi.
Ngay đến 9527, một kẻ không thiết tha mấy đối với việc nghiên cứu thần đạo và chẳng hề xao động gì trước thiên phú khủng bố của Tà Thần mà còn thoáng biến sắc trước việc hắn ta dung hợp được hai nghìn chín trăm chín mươi bốn thần đạo, vậy thì đối với Minh Vi và Trì Nghĩa, việc này còn mang ý nghĩa kinh khủng hơn nhiều. Dù sao, ngay cả trong thế giới mẹ, chỉ dựa vào chính bản thân mình mà có thể lĩnh ngộ được ba nghìn thần đạo quả thực quá sức rợn người.
(Hết tập 149)
* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!