Đội ngũ sau lưng Song Kỳ Đại Xà chia tổng cộng làm bốn nhóm, chính là Thần Xà bộ, Hắc Xà bộ, Thanh Xà bộ cùng Phúc Độc bộSong Kỳ Đại Xà tự mình thống lĩnh Thần Xà bộ, cũng chính là đội quân tinh nhuệ mạnh nhất trong Xà Linh Môn.
“Hắc Xà bộ, Thanh Xà bộ tấn công trái phải!” Song Kỳ Đại Xà ra lệnh tấn công.
“Thanh Xà bộ đã biết!”
“Hắc Xà bộ xông lên!”
Trong hai hàng ngũ ở hai phía ngoài cùng bên phải và ngoài cùng bên trái có hai Xà Chủ đáp lại, sau đó chúng lập tức dẫn theo đoàn quân của mình xông vào Tửu Trì.
“Thần Xà bộ, theo ta xông lên!”
Dứt lời, Song Kỳ Đại Xà lập tức đi đầu xông vào Tửu Trì.
Ngay khoảnh khắc khi nó vừa vào Tửu Trì, thân thể nó lập tức phình to ra, khiến mực nước đọng trong Tửu Trì còn chưa qua gối bị bắn sang hai bên.
Nhóm tinh nhuệ Thần Xà bộ cũng đi theo Song Kỳ Đại Xà cùng chém giết vào!
Phúc Độc bộ – nhóm cuối cùng trong bốn nhóm rất am hiểu dùng độc, chúng sẽ nhân lúc đôi bên đang say sưa chiến đấu mà lượn lờ bốn phía, hiện giờ thì chỉ án binh bất động.
“Cộc cộc cộc…”
Bên phải Tửu Trì, một đám Nhân Linh đang đi nhanh trên nước. Họ giống như chuồn chuồn lướt nước, thân hình nhẹ nhàng mà tự nhiên.
Ba phủ của Nhân Linh Môn bị sắp xếp lại, gia nhập Thanh Xà bộ, cùng Thanh Xà bộ tấn công vào bên phải Tửu Trì.
Trong Tửu Trì, Điểu Linh Môn đã xây nên từng tổ chim vô cùng rắc rối phức tạp. Những tổ chim này vô cùng cứng chắc, không những thế còn rất to lớn, kết cấu bên trong thì phức tạp vô cùng.
Trong tình huống không thể sử dụng dịch chuyển không gian, chúng chỉ có thể dựa vào Quỷ Quyệt kiên cường xông lên.
“Lần này ba phủ chúng ta tranh thủ bắt ba tổ chim ở đằng trước xuống, kẻ nào lười biếng sẽ bị ta báo cáo với Thanh Xà bộ, vĩnh viễn xóa bỏ tọa độ của kẻ đó!” Mạch phủ tướng đi ở phía trước đội ngũ, lớn tiếng quát.
Trong lòng các Nhân Linh của Hắc phủ, Quảng phủ cùng Nhạc phủ đã rất bất mãn với Xà Linh Môn rồi. Lúc trước họ chỉ đóng giữ trên các đài Thanh Thiên lớn, làm chút việc vặt vãnh không đáng kể nên không thấy ngại gì, bây giờ phải gia nhập vào cùng chiến đấu với Điểu Linh Môn, sự phẫn nộ trong lòng họ càng lúc càng nhiều hơn.
Tứ Linh vốn là người một nhà, bây giờ lại tự giết nhau không ngừng không nghỉ là vì sao?
Nhưng sau khi nghe được tiếng quát của Mạch phủ tướng, trong lòng họ không nhịn được mà khẽ run lên.
Trong đợt tấn công trước, Hình Soa của Nhạc phủ và Lộ Sư của Hắc phủ vì có biểu hiện vô cùng tiêu cực, chủ động để cho Điểu Chủ đánh giết mà bị Mạch phủ tướng báo lại cho Xà Chủ, sau đó Xà Chủ trực tiếp xóa bỏ tọa độ của hai người.
Hai Nhân Linh đã chết mãi mãi…
Thế giới hỗn độn chỉ là một hồ nước nhỏ, tất cả Quỷ Quyệt đều cảm thấy loại trạng thái này là tạm thời, sớm muộn gì họ cũng có thể quay về Chủ Giới. Nếu phải chết trong hồ nước nhỏ này thì nỗi uất ức và sợ hãi trong lòng nhiều đến mức nào, không cần nghĩ cũng biết.
Sợ thì sợ, nhưng trong lòng các Nhân Linh vẫn có suy tính của mình.
Trong trận chiến thực sự sẽ hỗn loạn đến mức nào? Sơ ý bị chết… là chuyện rất bình thường.
Nhưng lúc này Mạch phủ tướng lại bổ sung: “Không những không thể lười biếng, mà năm người bị chết đầu tiên, ta cũng sẽ xóa tọa độ của họ đi”
Lần này cả nhóm Nhân Linh đều tái mặt.
Thân Thần Cương cùng Hắc phủ tướng nhíu mày, yên lặng trao đổi ánh mắt với nhau.
Khi bắt đầu cuộc viễn chinh, trong lòng hai vị Nhân Linh này đã chuẩn bị đâu đó rồi, nếu có cơ hội là sẽ dẫn theo Nhân Linh của ba phủ đoạt lại tọa độ, trốn thoát khỏi Ngọc Thanh Thiên!
Sau khi thật sự đặt chân lên chiến trường, họ mới phát hiện rằng mình hoàn toàn không có cơ hội.
Không nói đến việc tọa độ bị Vụ thành trông giữ cực kỳ nghiêm ngặt, mà Mạch phủ tướng còn giúp đám Xà Chủ theo dõi họ vô cùng gắt gao!
Đương nhiên Mạch phủ tướng cảm nhận được cảm xúc của nhóm Nhân Linh, hắn ta cười lạnh rồi nói: “Đây là mệnh lệnh của Xà Chủ, ta chỉ thay mặt truyền lời, như vậy có thể tránh chuyện các ngươi chỉ ra mặt chứ không ra lực! Nếu có ai không phục thì có thể đi tìm Xà Chủ mà hỏi”
Đám Nhân Linh đều im lặng.
Tìm Xà Chủ hỏi có khác gì tìm chết?
Nhóm Nhân Linh lại lao vọt lên trước thêm hơn mười dặm, ba tổ chim khổng lồ đã xuất hiện trong tầm mắt.
Bên dưới những tổ chim này đều là mấy chục thân cây thẳng đứng chống đỡ lấy, nửa phần trên có hình bầu dục, lấp đầy bởi những nhành mận gai thô to.
Nhóm Nhân Linh thấy được tổ chim, đương nhiên đám Điểu Linh trong tổ cũng đã thấy Nhân Linh.
“U…”
Từ trong tổ chim phát ra một tràng âm thanh bén nhọn của chim ưng như muốn xé nát bầu trời.
“Phành phạch, phành phạch…”
Vô số con chim màu trắng tuyết bay vụt ra từ trong tổ chim.
“Là Tuyết Điểu bộ! Chúng hoán đổi vị trí rồi!” Có người nhận ra đám chim này bèn vội vàng lớn tiếng nhắc nhở.
Trong mười đợt tấn công trước đây, lần nào nhóm Nhân Linh cũng đều đối mặt với Thiết Điểu bộ. Đó là một loại Điểu Linh có ngoại hình như chim cắt, lông vũ toàn thân vô cùng kiên cố.
Trong đợt tấn công này, họ tưởng rằng mình vẫn sẽ đối mặt với Thiết Điểu bộ, nhưng dường như bên phía Điểu Linh Môn đã thay đổi sách lược!
“Vèo vèo vèo vèo…”
Nhóm Tuyết Điểu bay đến một độ cao nhất định thì lao vụt đi thành từng đường vòng cung xoáy tròn giữa không trung, sau đó nện xuống đám người bên dưới như từng quả cầu tuyết.
Đám Tuyết Điểu này thoạt nhìn không phải quá lợi hại, thế công càng có vẻ rất mềm mại, nhưng trên thực tế lại tràn đầy uy hiếp.
Khi cách ba phủ chừng vài trăm trượng, các Nhân Linh đã cảm nhận được khí lạnh phả thẳng vào mặt.
Nước đọng không quá gối trong Tửu Trì nhanh chóng đóng lại thành băng. Dù chỉ mới đóng băng nhưng mức độ rắn chắc của nó đã sánh ngang với thần binh lợi khí, một số Nhân Linh không kịp rút hai chân ra cứ thế bị cố định trong lớp băng!
“Phập phập phập phập…”
Ba Nhân Linh không kịp thoát khỏi lớp băng bị đám Tuyết Điểu trực tiếp đụng trúng.
Khí lạnh kinh người bao trùm lên họ, trong nháy mắt họ đã biến thành một bức tượng băng không thể cử động…
Đương nhiên Quỷ Quyệt không dễ dàng bị đánh giết. Đừng nói đông cứng mà cho dù có bị cắt chém thành vô số mảnh, chúng vẫn có thể hồi phục lại như cũ.
Thế nhưng bên trong đám Tuyết Điểu này đều ẩn chứa đá thánh to cỡ hạt cát. Lúc đóng băng, đá thánh đồng thời nổ tung.
Khi ánh sáng Phá Diệt bao phủ lên tượng băng lại sinh ra phản ứng kỳ diệu, thể Quỷ Quyệt của đám Nhân Linh như tuyết trắng gặp phải ánh nắng, nhanh chóng biến mất.
Những Nhân Linh còn lại thấy cảnh này đều cùng nhìn về phía Mạch phủ tướng. Chết không đáng sợ, đáng sợ là bị xóa tọa độ.
Trên mặt Mạch phủ tướng là nụ cười quái dị, hắn ta nói: “Nhanh như vậy đã có ba suất à? Xem ra quyết định năm suất hơi ít, vậy thì tăng gấp đôi, mười kẻ bị chết đầu tiên sẽ bị xóa đi tọa độ!”
Trong lòng những Nhân Linh kia chấn động mạnh, họ mang theo nỗi thù hằn ngập trời, bày đủ cách thức để phản kích lại.
“Kiếm Lam, Phá Diệt thức!”
Thân Thần Cương xoay người, một thanh trường kiếm sáng như tuyết đã hiện ra trong tay.
Trường kiếm này được chế tạo từ đá thánh, vô số ánh kiếm sáng như tuyết xen lẫn ánh sáng Phá Diệt đồng loạt bắn lên trên.
“Phập phập phập phập phập…”
Chỉ trong khoảnh khắc đã có mấy chục con Tuyết Điểu bị đâm xuyên, ánh sáng Phá Diệt xuyên qua thân thể của Tuyết Điểu cũng khiến chúng bị đánh chết.
Dưới sự dẫn đầu của Thân Thần Cương, các Nhân Linh ồ ạt phản kích.
Mặc dù Tuyết Điểu có lực phá hoại kinh người và số lượng đông đảo, nhưng lực phòng ngự của bản thân thì lại rất yếu, ánh sáng Phá Diệt chỉ nhẹ nhàng quét qua là đã mất đi sức chiến đấu.
Thực lực của Nhân Linh ba phủ đều không yếu, họ bắt tay lại cùng tạo thành một phòng tuyến dày đặc. Số lượng Tuyết Điểu có nhiều đến mấy thì chỉ mới bay đến phạm vi trăm mét đã lũ lượt rơi xuống.
Chỉ trong thời gian nửa nén nhang, có đến khoảng hàng chục nghìn Tuyết Điểu bị diệt trừ, trong tổ chim ở đằng xa không còn Tuyết Điểu bay ra nữa.