Mặc dù ba mươi hai trọng thiên đầu trong Bỉ Ngạn cũng đầy rẫy nguy cơ, nhưng đó là nhằm vào dương hồn yếu ớt mà thôi. Nếu dùng thân thể tiến vào Bỉ Ngạn thì đa số đều có thể ứng phó với hầu hết phiền phức, có một thời mấy trọng thiên ấy từng là tai họa của các sinh linh Bỉ Ngạn. Vì vậy, từ khi La Chinh dùng cơ thể bước vào Bỉ Ngạn thì gần như hắn cứ nghênh ngang tiến lên như thế …Dù sao từ Nhất Trọng Thiên đến Tam Thập Nhị Trọng Thiên có thể được xem là một sân tập huấn cực lớn, với điểm bắt đầu là Nhất Trọng Thiên rồi đến Hồn thành, vùng đất Kiếp Cốt và điểm cuối cùng là bức tranh bất hủ.
Nhưng Tam Thanh Thiên thì khác…
Nơi đây có tồn tại khủng khiếp thật sự, cường giả Bất Hủ cảnh nào đủ can đảm bước vào đây thì hầu hết đều đã coi nhẹ sống chết.
Mặc dù Tam Thanh Thiên nguy hiểm, nhưng kết quả nhận được cũng hết sức hậu hĩnh. Ví như Đông Hoàng Thái Nhất, sau khi trở thành Bất Hủ cảnh, ông chỉ mang về một phần trong số các tín vật Bỉ Ngạn ở ngoài rìa Thái Thanh Thiên cũng đủ giúp cho toàn bộ cường giả Thánh Hồn cảnh Thái Nhất Thiên Cung tăng lên một tầng cấp cao hơn, chứ đừng nói chi đến Thượng Thanh Thiên và Ngọc Thanh Thiên, trong đó còn có vô số bí mật.
Nhưng ngay cả Thái Thanh Thiên ở ngoài cùng thì vẫn cực kỳ nguy hiểm.
Mặc dù Nguyên Thủy Thiên Tôn đã đi qua Ngạc Yêu tuyệt địa rồi, nhưng ông chưa bao giờ vào trong Ngạc Thổ của Ngạc Yêu tuyệt địa cả. Ban nãy ông thoáng ngập ngừng là vì phải đi lĩnh giáo các tuấn kiệt Nhân tộc khác, cuối cùng mới lấy được đáp án từ Cộng Công.
Bên ngoài Thái Thanh Thiên có tổng cộng ba tuyệt địa chết người, mà trong ba tuyệt địa chết người ấy thì Ngạc Yêu tuyệt địa chính là nơi nguy hiểm nhất.
“Nếu bây giờ ta đang ở bên dưới Ngạc Yêu tuyệt địa…” La Chinh nhìn lướt qua hang động rồi nói: “Ta cứ đào hẳn một đường hầm để rời đi là được”
Đào một con đường dài vài chục vài trăm dặm trong đất chẳng phải việc gì khó đối với La Chinh.
“Tình huống hiện giờ không đơn giản vậy đâu” Nguyên Thủy Thiên Tôn lắc đầu: “Bản thân Ngạc Yêu được biến ra từ Ngạc Thổ, những lớp Ngạc Thổ thấm đẫm máu tươi này chính là một phần thân thể của đám Ngạc Yêu”
“Số Ngạc Thổ này là sinh vật sống…”
“Xì xì xì…”
La Chinh còn chưa dứt lời, Ngạc Thổ màu đỏ trên vách tường trong hang động nhỏ bắt đầu lượn sóng không ngừng. Chất lỏng màu đỏ tươi thẩm thấu ra, từng gương mặt đỏ máu được tạo ra từ bùn đất dần dần hiển hiện.
Những thứ trồi lên không chỉ có gương mặt, mà còn có từng cánh tay mảnh dẻ và móng vuốt sắc nhọn.
Rất khó tưởng tượng được mới giây trước thôi xung quanh vẫn là bùn đất mềm nhũn dễ nặn, vậy mà giây sau đã biến thành vuốt sắc lóe lên tia sáng lạnh!
“Bụp bụp bụp bụp bụp…”
La Chinh không chút do dự, quơ nắm đấm đánh về phía mấy gương mặt hiển hiện trong bùn đất kia. Toàn bộ mặt bùn đều bị La Chinh đập nát, bùn đất văng tung tóe khắp nơi!
Nhưng mớ đất đỏ bắn tung tóe kia như có linh hồn, lại hóa thành từng gương mặt lần nữa, chầm chậm nổi lên đầy kiên định.
Xung quanh trên dưới, ngoại trừ gương mặt thì chính là từng móng vuốt sắc nhọn.
“Cạc cạc cạc cạc…”
Đám Ngạc Yêu do bùn đất biến thành phát ra tiếng kêu khiến người ta sợ hãi, những móng vuốt sắc nhọn xung quanh thì túm chặt lấy La Chinh.
“Chết cho ta!”
Hai tay La Chinh nhẹ nhàng kẹp ở dưới nách, khiến một lượng lớn vuốt sắc kẹt dưới nách hắn, sau đó thân thể của hắn đột nhiên chuyển động một vòng.
“Bịch bịch bịch bịch…”
Vuốt sắc do bùn đất biến thành đều bị La Chinh siết vặn, sau đó tay phải La Chinh lóe lên tia sáng xanh, hắn lấy một thanh trường kiếm ra khỏi không gian Tu Di. Thoáng cái, trong không gian nhỏ hẹp nơi La Chinh đang đứng lóe lên ánh kiếm bén nhọn.
Trước đây không gian này chỉ to cỡ bằng một người, nhưng trường kiếm của La Chinh không khác gì cây cuốc, chém và bổ liên tục xung quanh hắn. Chẳng mấy chốc trường kiếm đã khoét cái hang ra to hơn, tạo thành một lỗ tròn cao khoảng mười mét.
Ngạc Yêu vẫn đang nối đuôi nhau chui ra từ vách hang, nhưng chúng không chịu nổi thanh trường kiếm đang vung vẩy vừa nhanh vừa hung ác kia, thế là bị La Chinh chém giết từng con một.
“Đám Ngạc Yêu này không mạnh, ta cứ giết thẳng một đường ra ngoài là được!”
Sau đó trường kiếm của La Chinh hướng lên trên và quay tròn, trông giống cối xay của một cái máy xay thịt.
Hễ Ngạc Yêu xuất hiện ở bên trên là đều bị ánh kiếm xoáy cho nát nhừ. Cùng lúc đó, La Chinh cũng đã khoét ra một con đường dài đến mấy trăm mét.
“Phải cẩn thận, đằng sau sẽ có Ngạc Yêu mạnh hơn” Nguyên Thủy Thiên Tôn nhắc nhở.
Một vài cấm địa, tuyệt địa nhỏ yếu trong Tam Thập Tam Trọng Thiên đã bị văn minh Nguyên Linh hoặc các văn minh khác dẹp yên và loại bỏ từ lâu, còn chủng tộc có thể kiên trì sống sót trong hơn nghìn kỷ nguyên hỗn độn đều có thực lực đặc biệt và đạo sinh tồn của mình.
Lúc trước tại Ngạc Thổ này, Cộng Công cũng không địch lại nổi, cuối cùng hết cách đành phải biến thân thể của mình thành nước vô hình, rót vào nơi sâu hơn trong địa tầng, sau đó tìm được một con sông ngầm trong tầng dưới cùng mới thoát thân được. Bây giờ La Chinh lại muốn giết thẳng ra ngoài, dùng ngón chân cũng nghĩ được độ khó của việc này cao đến mức nào.
La Chinh đào theo một hướng được khoảng vài nghìn mét, đến đây Ngạc Yêu trồi lên ở hai bên vách động đều lớn hơn một chút, bên ngoài cơ thể cao gầy đều có màu nâu xanh nhàn nhạt, từ đòn tấn công cho đến lực phòng ngự đều tăng lên. Thế nhưng chúng vẫn không thể cản bước La Chinh, hắn như đang đi trong chỗ không người, cứ thế tàn sát một đường về phía trước.
…
Bên ngoài Ngạc Yêu tuyệt địa, một vật thể hình cánh hoa tam giác có đầy gai nhọn bỗng nở ra, ở giữa vật thể này là bốn Ngạc Yêu đen tuyền đang ngồi ngay ngắn.
“Roẹt…”
Trong lớp đất màu đỏ máu, một “cây cột bùn” màu đỏ chợt mọc lên. Cây cột bùn này chui thẳng vào trong đầu của Ngạc Yêu màu đen ngồi đằng trước, tin tức truyền ra từ cột bùn không ngừng tiến vào trong đầu Ngạc Yêu màu đen.
Chỉ lát sau, Ngạc Yêu màu đen bật cười thành tiếng, miệng hé ra lộ đầy răng nanh: “Một con mồi không tệ đã xuất hiện…”
“Là Bất Hủ cảnh?” Một Ngạc Yêu màu đen khác phấn khích hỏi.
“Ừ” Ngạc Yêu màu đen cầm đầu gật đầu.
“Huyết mạch phẩm cấp gì?” Ngạc Yêu màu đen thứ ba truy hỏi.
Ngạc Yêu màu đen cầm đầu lắc đầu: “Không rõ. Thân thể hắn rất mạnh nên vẫn chưa dùng đến sức mạnh huyết mạch, nhưng chắc không yếu đâu!”
Sở dĩ hoàn cảnh trong Tam Thanh Thiên khá khắc nghiệt đối với Bất Hủ cảnh còn vì một nguyên nhân quan trọng nữa. Những cư dân bản địa ở đây muốn trở nên mạnh hơn thì buộc phải cắn nuốt cường giả Bất Hủ cảnh, mặc dù chúng không thể nào lấy được năng lực huyết mạch của Bất Hủ cảnh nhưng chỉ cần nuốt càng nhiều Bất Hủ cảnh thì chúng sẽ càng mạnh, hơn nữa kiểu tăng cường này còn tồn tại mãi mãi, không những ảnh hưởng đến thế hệ này mà đời sau của chúng cũng sẽ mạnh hơn lên.
Bên ngoài Thái Thanh Thiên, chủng tộc Ngạc Yêu nổi tiếng là hung ác, số Bất Hủ cảnh chết trong Ngạc Yêu tuyệt địa không hề ít, nhưng đám Ngạc Yêu còn chưa có tư cách chiếm một gót chân trong Thượng Thanh Thiên.
Bốn thủ lĩnh Ngạc Yêu màu đen nóng lòng muốn mạnh hơn nên chúng tuyệt đối sẽ không buông tha con mồi xâm nhập vào trong địa bàn của mình.
“Vậy thì không nên do dự nữa” Ngạc Yêu màu đen thứ tư đã đứng dậy, giơ cao hai tay về phía bên ngoài cánh hoa.
Trên lớp đất màu đỏ tươi, hàng ngàn hàng vạn Ngạc Yêu đứng lên, sau đó lại chui vào trong bùn đất.
Tầng đất dày đối với Ngạc Yêu chẳng khác nào nước thường, vô cùng mềm mại. Ngay sau đó, bốn Ngạc Yêu màu đen cũng theo sát phía sau, chui vào trong đất bùn.
Bên trong Ngạc Thổ, La Chinh tăng tốc độ đào của mình lên, nhưng dù gì trong lòng đất cũng không thể nào xác định được phương hướng và vị trí của mình. Hắn không biết rằng mình đang hướng về phía dải đất trung tâm của Ngạc Yêu tuyệt địa, ở phía trước còn có vô vàn Ngạc Yêu đang bao vây tới.