Chấp Bút Giả không biết hành trình của La Chinh như thế nào nên không hiểu vì sao hắn lại hỏi như vậy. Nhưng La Chinh giành được Khởi Nguyên Thần Huyết, địa vị của hắn trong mắt Chấp Bút Giả đã thay đổi rất nhiều“Nói đi, vấn đề gì. Ta biết gì nhất định sẽ nói nấy” Chấp Bút Giả nói.
La Chinh ngẩng đầu lên hỏi: “Rốt cuộc Tứ Linh Môn là thế lực như thế nào? Bọn họ có phải người sáng tạo ra văn minh Khoảnh Khắc không?”
Tất cả mọi thứ đều liên quan tới văn minh Khoảnh Khắc, văn minh Khoảnh Khắc lại có quan hệ mật thiết với Tứ Linh Môn. Hắn muốn biết mối liên hệ giữa chúng là gì.
“Ngươi đã từng tới Vĩnh Hằng thần đình chắc cũng đã biết được một chút. Tứ Linh Môn là một thế lực được hình thành từ tứ đại Thánh Linh. Ở thế giới bên ngoài, họ là thế lực đánh đâu thắng đó, có thể sáng tạo ra tất cả, cũng có thể hủy diệt tất cả. Họ vừa là người khai thác vừa là kẻ hủy diệt…” Chấp Bút Giả đáp.
Tứ đại Thánh Linh lần lượt là người, khỉ, rắn, chim. Xét từ ý nghĩa rộng hơn thì rất khó định nghĩa Tứ Linh Môn là xấu hay là tốt.
“Văn minh Khoảnh Khắc mà ngươi nói tới hẳn là chỉ người khai sáng ra thế giới hỗn độn” Chấp Bút Giả tiếp tục nói: “Đúng là văn minh Khoảnh Khắc thuộc Tứ Linh Môn, nhưng bọn họ chỉ là một nhánh của Tứ Linh Môn mà thôi!”
Theo sự phát triển lớn mạnh của Tứ Linh Môn, bè phái trong nội bộ cũng mọc lên như nấm. Hơn nữa, bản thân họ cũng đảm nhiệm những công việc khác nhau. Trong Tứ Linh Môn có người khai thác phụ trách việc thăm dò thế giới khác, có người thanh trừ tiêu diệt toàn bộ sinh linh khác và có cả người xây dựng thế giới phụ trách sáng tạo ra những thế giới cấp thấp.
“Những người mà các ngươi cho rằng đó là văn minh Khoảnh Khắc, hẳn là người xây dựng thế giới của Tứ Linh Môn. Hơn nữa, người xây dựng thế giới còn là bộ phận đông người nhất” Chấp Bút Giả nói.
La Chinh chỉ im lặng, câu trả lời của Chấp Bút Giả cũng gần giống với suy đoán của hắn. La Chinh lại hỏi tiếp: “Người xây dựng thế giới không chỉ tạo ra một thế giới hỗn độn, đúng không?”
“Đúng” Chấp Bút Giả gật đầu.
“Mục đích xây dựng ra những thế giới này là để thu hoạch năng lượng?” La Chinh lại hỏi tiếp, đó chính là cảnh tượng mà hắn nhìn thấy ở Chung Cực Tuần Hoàn.
“Đúng vậy” Chấp Bút Giả lại gật đầu lần nữa: “Sinh linh của thế giới cấp thấp rất nhỏ yếu nhưng số lượng lại nhiều. Chỉ cần mở một thế giới ra, thời gian trôi qua nhanh sẽ có năng lượng ngoài định mức tràn ra. Tứ Linh Môn muốn phát triển thì rất cần nguồn năng lượng này…”
Trong một kỷ nguyên, năng lượng mà một thế giới sản sinh ra là một con số trên trời. Huống chi, Tứ Linh Môn có thế khai thác mấy chục, mấy trăm thậm chí nhiều thế giới hơn nữa.
“Vậy tại sao phải có Chung Yên? Chẳng phải cứ để một thế giới lớn mạnh thì sẽ tốt hơn sao?” La Chinh nhíu mày.
Hình ảnh trong Chung Cực Tuần Hoàn đã đưa ra một phần đáp án nhưng nó vẫn không giải quyết được sự hoài nghi trong lòng La Chinh.
“Thế giới cấp thấp quá nhiều” Chấp Bút Giả nói: “Nếu cứ để những thế giới này tồn tại, không sớm thì muộn chúng sẽ uy hiếp tới địa vị của Tứ Linh Môn. Hơn nữa, lúc lấy năng lượng từ một thế giới ra, bản thân cũng sẽ phải chịu sự bất ổn kịch liệt. Sau khi cân nhắc lại thì sẽ phá hủy toàn bộ thế giới đó, bắt đầu lại từ đầu một lần nữa mới là phương án tốt nhất”
Những quy định mà Tứ Linh Môn đặt ra không phải được quyết định một sớm một chiều, mà là sau khi trải qua vô số năm tháng mới hình thành nên một phương án tốt nhất. Bao gồm thời gian một vòng kỷ nguyên hỗn độn, bao gồm cả mọi vùng đất sơ khai dù lớn hay nhỏ, trong đó đều ẩn chứa kinh nghiệm và nghiên cứu.
“Sinh linh của thế giới cấp thấp uy hiếp được địa vị của Tứ Linh Môn?” La Chinh cười mà như không cười: “Sinh linh của thế giới cấp thấp bọn ta vốn chẳng thể hiểu được không gian và thời gian của thế giới Huyền Lượng, sao có thể là mối uy hiếp của Tứ Linh Môn được?”
Nghe La Chinh nói tới vấn đề này, Chấp Bút Giả im lặng một lát rồi hỏi ngược lại: “Ngươi từng đi qua thế giới Huyền Lượng?”
Dựa theo hiểu biết của Chấp Bút Giả, toàn bộ hỗn độn chỉ có một cửa ra ở Tam Thanh Thiên. Trước khi tiến vào bức tranh bất hủ, La Chinh không thể tới thế giới bên ngoài được.
“Ta đi qua rồi” La Chinh đáp.
“Thế giới hỗn độn còn một cửa ra khác à?” Chấp Bút Giả hỏi.
“Ta không thể trả lời câu hỏi này được” La Chinh nhún nhún vai.
Chuyện liên quan tới Vĩnh Hằng thần đình thì La Chinh có thể nói cho Chấp Bút Giả biết, bởi bản thân nó là chúa tể của bức tranh bất hủ. Nhưng chuyện La Chinh tiến vào thế giới Huyền Lượng thông qua không gian Tắc San thì hắn không thể tiết lộ chút nào.
Chấp Bút Giả cũng không tiếp tục hỏi mà nói: “Đúng là sinh linh của thế giới cấp thấp hoàn toàn không có năng lực sinh tồn ở bên ngoài, nhưng nó không có nghĩa là Tứ Linh Môn không có cách”
Bản thân Tứ Linh Môn cũng không phải bền chắc như thép, đấu đá nội bộ cũng rất kịch liệt. Lúc đầu, thế giới cấp thấp không bị bất cứ hạn chế nào, kết quả của việc cứ mặc cho thế giới cấp thấp trường tồn đó là có rất nhiều sinh linh cực kỳ yêu dị ra đời. Phần lớn những sinh linh này đều gia nhập Tứ Linh Môn, nhưng chung quy cũng sẽ có những kẻ kiêu căng khó thuần, bọn họ từ chối gia nhập Tứ Linh Môn. Sau đó, những sinh linh này còn cấu kết với phản đồ của Tứ Linh Môn tạo thành một rung chuyển không nhỏ đối với tổ chức này.
Về sau, Tứ Linh Môn mới bắt đầu hạn chế thế giới cấp thấp phát triển. Cứ cách một kỷ nguyên là sẽ tiến hành khởi động lại thế giới cấp thấp một lần, đồng thời rút năng lượng của thế giới đó ra. Nhưng bên trong thế giới cấp thấp thật sự đã sinh ra rất nhiều người có thiên phú cao. Nếu hủy diệt toàn bộ sinh linh trong một thế giới cấp thấp thì quả thực là một tổn thất lớn với Tứ Linh Môn.
Người khai thác của những thế giới kia muốn có một phương án để bù đắp điều này. Đó chính là thêm một “Bỉ Ngạn” vào tầng cao nhất của thế giới cấp thấp. Bỉ Ngạn giống như một tấm lưới bắt cá. Đến cuối cùng, thiên tài mạnh thực sự đều sẽ vào được bức tranh bất hủ, và một số ít thiên tài có thể tới chỗ sâu nhất của bức tranh, bước vào Vĩnh Hằng thần đình, cuối cùng hợp nhất với Tứ Linh Môn.
Nếu tất cả thế giới cấp thấp đều vận hành bình thường, Vĩnh Hằng thần đình cũng không bị bỏ hoang, e rằng bây giờ La Chinh đã gia nhập Tứ Linh Môn rồi. Nhưng hiện tại Tứ Linh Môn xảy ra biến cố lớn, nó giúp La Chinh giành được cơ hội thu hoạch hoàn toàn Vĩnh Hằng Thần Huyết. Sau khi lấy được Vĩnh Hằng Thần Huyết, La Chinh vẫn còn bình yên vô sự trở về.
Chuyện này cũng coi như là cơ duyên…
“Hóa ra đây mới là tác dụng thực sự của Bỉ Ngạn” La Chinh thì thào.
Đám Nguyên Thủy Thiên Tôn, Nữ Oa đều rơi vào trầm tư. Thậm chí, Nữ Oa còn tự giễu một câu: “Xem ra chúng ta đều quá yếu ớt. Tứ Linh Môn vốn chẳng thèm để mắt tới”
Bất cứ Bất Hủ cảnh nào trong Bỉ Ngạn đều có thể xưng bá một vòng kỷ nguyên Hỗn Độn. Nhất là Nhân tộc khi đó, có thể nói cường giả Bất Hủ cảnh xuất hiện ào ào như giếng phun nước. Nhưng những Bất Hủ cảnh này đã phải nỗ lực rất nhiều mới lấy huyết mạch cấp căn nguyên, chứ đừng nói gì tới huyết mạch cấp bản nguyên và Khởi Nguyên Thần Huyết của Vĩnh Hằng thần đình…
Đám Nữ Oa, Nguyên Thủy Thiên Tôn, Phục Hy vốn khá cao ngạo. Dù sao bọn họ cũng là đại biểu của Nhân tộc, đã từng quản lý cả một Tinh Vực của riêng mình. Không nói tới hỗn độn số bảy mươi bảy, dù so với hơn một nghìn hỗn độn ở chỗ này, bọn họ cũng chẳng kém ai. Nhưng nghe Chấp Bút Giả nói xong, trong lòng họ cũng cảm thấy hơi khó chịu. Hóa ra, dù bản thân đã bước vào Bất Hủ cảnh nhưng họ còn chẳng thể với tới cánh cửa thấp nhất của Tứ Linh Môn. Trong lòng cảm thấy thất vọng cũng là bình thường.