Ởtrên một nóc nhà khác, một thanh niên gầy gò đang đứng yên lặng. Thanh niên này chính là Bạch Xã Huyễn mà Lâu Băng nhắc tớiTay trái hắn ta cầm một cái đầu người, đầu người này đương nhiên là của Tào Hoán – một người bị lưu đày của tộc Hỏa Dung.
Địa vị của Tào Hoán ở trong tộc Hỏa Dung cũng giống như Minh Vi ở tộc Nữ Oa, lão Kim trong tộc Xi Vưu. Dù sau khi Chúng Sinh Bình Đẳng, thực lực của gã cũng vẫn rất cao.
Hiện tại, gã lại bị Bạch Xã Huyễn chém đứt đầu.
Trên tay phải của Bạch Xã Huyễn là một thanh trọng kiếm to lớn, mặt ngoài của thanh trọng kiếm này có tầng hào quang màu xanh lam đang dao động không ngừng, tản mát ra một luồng dao động năng lượng đáng sợ.
Còn sau lưng của Bạch Xã Huyễn có bốn người bị lưu đày theo sát, Trì Nghĩa và Phù Nhị của tộc Xi Vưu đột nhiên xuất hiện.
Trì Nghĩa và Phù Nhị vốn vô cùng dũng mãnh, nay trên người cũng bị mấy vết thương, trong ánh mắt của họ khi nhìn về phía Bạch Xã Huyễn đều ẩn chứa vẻ cảnh giác và thận trông. Bây giờ, đối với bọn họ mà nói, Bạch Xã Huyễn chính là một kẻ địch lớn.
Thực lực mà Bạch Xã Huyễn phô bày ra lợi hại hơn nhiều so với những người mặc áo đen khác.
Tào Hoán của tộc Hỏa Dung vì khinh địch nên mới bị hắn ta chém chết.
Dù bị đám người Trì Nghĩa ngăn chặn lại nhưng trên quãng đường này hắn ta cũng đã giết chết mười tên hoang thần và năm, sáu người lưu vong.
Bạch Xã Huyễn vốn đang giao chiến hăng say với đám Trì Nghĩa, Phù Nhị. Có lẽ vì chú ý tới động tĩnh phía bên La Chinh nên hắn ta mới chủ động rời khỏi cuộc chiến, vọt tới con đường phía dưới.
“Ồ! Lâu Băng, không ngờ có lúc ngươi lại cầu xin ta?” Bạch Xã Huyễn đứng trên nóc nhà, nhìn từ trên cao xuống và nói.
Trong bộ tộc Trưởng Giám Ngục, trong đám thanh niên đồng trang lứa, người nổi danh nhất chính là hai huynh muội Lâu Băng và Lâu Địch.
Nhưng nếu nói về thực lực, bất kể là Lâu Băng hay Lâu Địch thì đều có chênh lệch không nhỏ so với Bạch Xã Huyễn.
Tuy nhiên, tính tình của Bạch Xã Huyễn quái gở, lạnh lùng, kiêu ngạo, quan hệ với mọi người ở trong bộ tộc Trưởng Giám Ngục cũng không được tốt.
Quan trọng nhất chính là, họ Lâu mới là thị tộc lớn nhất trong bộ tộc Trưởng Giám Ngục, ngay cả tộc trưởng cũng xuất thân từ họ Lâu.
Chính vì vậy, từ xưa tới nay quan hệ giữa Bạch Xã Huyễn với hai huynh muội này vẫn không được tốt lắm.
“Đến lúc nào rồi, bớt nói nhảm đi! Ngươi không thấy tên nhãi này khác với những người khác sao?” Lâu Băng nghiêm nghị nói.
Bây giờ, bộ tộc của bọn họ gặp phải tình huống sinh tử tồn vong, ân oán bình thường nào so được?
Ánh mắt của Bạch Xã Huyễn đánh giá La Chinh vài lần. Nhìn ánh sáng xanh đang không ngừng dao động trên cánh tay hắn, trong mắt hắn ta cũng lóe lên một tia sáng. Hắn ta đột nhiên nói: “Thật thú vị, không ngờ tên nhãi này phá bỏ được hạn chế của Chúng Sinh Bình Đẳng”
Sau đó, hắn ta cười lạnh, ném cái đầu người trên tay đi và nhảy xuống dưới. Mặt ngoài của trọng kiếm trong tay hắn ta tản ra ánh sáng màu xanh lam thẫm, tạo ra một đường vòng cung dài trên không trung, đập về phía đầu của La Chinh.
La Chinh vốn đã rất áp lực trước sự vây công của Lâu Băng, Lâu Địch, bây giờ lại thêm Bạch Xã Huyễn gia nhập cuộc chiến, e rằng áp lực của hắn sẽ tăng lên gấp mấy lần.
Đối mặt với nhát bổ của Bạch Xã Huyễn, thân thể La Chinh đột nhiên co rụt lại, đồng thời chém nổ phi đao của Lâu Băng và bươm bướm của Lâu Địch. Ngay sau đó, hắn lập tức rót toàn bộ sức mạnh của mình vào thân kiếm.
“Vụt!”
Trường kiếm đâm thẳng lên trên một cái, va chạm với trọng kiếm của Bạch Xã Huyễn.
Bạch Xã Huyễn chém từ trên xuống dưới nên còn có tác động của lực rơi, nhát chém này đương nhiên cực kỳ uy mãnh.
Tuy nhiên, trường kiếm của La Chinh lại đâm lên, gần như sử dụng sức lực tới cực hạn. Trong giây phút trường kiếm của hắn tiếp xúc với trọng kiếm của Bạch Xã Huyễn, trong thân kiếm liền biến từ nhẹ thành nặng, mức độ dần tăng lên, mạnh mẽ làm sức mạnh chém xuống của trọng kiếm bị mất hơn một nửa.
Thừa dịp Bạch Xã Huyễn vừa hạ xuống mặt đất, trường kiếm của La Chinh cong xuống xiêu xiêu vẹo vẹo. Hắn lại mượn lực đẩy lực, đẩy mạnh Bạch Xã Huyễn đang hùng hùng hổ hổ kia lùi lại mấy bước, giúp bản thân giành được cơ hội lấy hơi.
“La Chinh! Đúng là kiếm pháp tài tình…”
Ngay cả đám Phù Nhị nhìn thấy cảnh này cũng phải than thở.
Nếu như không có Chúng Sinh Bình Đẳng, e rằng thủ đoạn này của La Chinh trong mắt đám người bị lưu đày còn chẳng được xem là “trò mèo”.
Nhưng bây giờ, trong mắt của mọi người, có thể nói nó là tài năng như thần.
“Chúng ta đi giúp La Chinh đi!”
“Sao có thể để La Chinh lấy một địch ba được!”
“Ngăn cản hai huynh muội kia lại!”
Đám Trì Nghĩa sao có thể để một mình La Chinh đối mặt với ba người được?
Thế nhưng bọn họ vừa di chuyển, lại có mấy tên áo đen khác của bộ tộc Trưởng Giám Ngục xông lên, ngăn ở trước mặt bọn họ…
Bạch Xã Huyễn bị một chiêu kiếm tài tình của La Chinh ép lui lại, trong mắt hắn ta cũng tràn đầy vẻ ngoài ý muốn.
“Ta đã bảo không nên khinh thường, tên nhãi này rất khó đối phó rồi!” Lâu Địch nói.
“Thật sao?”
Bạch Xã Huyễn lộ ra bộ dáng chẳng thèm để ý chút nào. Hắn ta vác trọng kiếm xông về phía La Chinh lần nữa.
Nếu chỉ nói về kỹ xảo võ thuật, Bạch Xã Huyễn không bằng La Chinh được, nhưng hai huynh muội Lâu Băng Lâu Địch phối hợp với nhau đã tạo thành một tấm lưới lớn giam cầm La Chinh. La Chinh cần phải xé nát tấm lưới lớn này trước, sau đó mới có thể đối chiến vài chiêu kiếm với Bạch Xã Huyễn. Hắn vừa ép Bạch Xã Huyễn phải lui lại mấy bước, tấm lưới lớn này lại khép lại và nhốt hắn bên trong.
Trì Nghĩa, Phù Nhị và những người bị lưu đày của tộc khác thấy cảnh này, trong lòng cũng nóng như lửa đốt.
Bọn họ cũng không rõ vì sao La Chinh lại có thể phá bỏ hạn chế của Chúng Sinh Bình Đẳng, nhưng e rằng La Chinh là người duy nhất có thể đối kháng chính diện với bộ tộc Trưởng Giám Ngục.
Ngay cả cường giả như Trì Nghĩa, Phù Nhị, cũng vô cùng kiêng dè năng lượng màu xanh lam kia.
Dù sao vũ khí mà bây giờ bọn họ sử dụng cũng chỉ là những thứ phàm tục bằng sắt thông thường. Nếu không cẩn thận chạm vào năng lượng màu xanh lam kia, vũ khí của bọn họ sẽ vỡ vụn trong nháy mắt, không có cách nào ngăn cản được…
Cũng chỉ có La Chinh với ánh hào quang xanh lục là có thể cố gắng đánh chính diện với bọn họ.
Có thể nói biểu hiện của La Chinh bây giờ đủ để trở thành hy vọng của những người bị lưu đày.
Chỉ có điều bọn họ bị mấy tên áo đen kia cuốn lấy, làm sao có thể đi hỗ trợ La Chinh được?
Không chỉ có bọn họ, Minh Vi ở cách đó không xa cũng bị như vậy. Sau khi bộ tộc Trưởng Giám Ngục nhận được ơn huệ của cổ thần Hỗn Độn, khi đọ thực lực, bọn họ chiếm ưu thế quá lớn.
Lâu Địch và Lâu Băng càng lúc càng trấn tĩnh, nhất là phi đao của Lâu Băng. Chúng đột nhiên hóa thành mấy tia sáng bay vụt tới, tất cả đều nhắm chuẩn tử huyệt của La Chinh, gần như đao nào cũng trí mạng.
Còn tốc độ Lâu Địch biến ra bươm bướm dù chậm, nhưng số lượng lại nhiều, quỹ đạo bay cũng rất quỷ di, khó mà phòng bị được.
Về phần Bạch Xã Huyễn thì thỉnh thoảng lại thông qua khe hở mà hai huynh muội kia cố gắng tạo ra để chém một kích trí mạng về phía La Chinh.
Mặc dù, La Chinh hóa giải được mấy lần công kích của Bạch Xã Huyễn, nhưng cũng là ngàn cân treo sợi tóc, cuối cùng bị ép tới góc tường.
“Đến lúc rồi!” Bạch Xã Huyễn thản nhiên nói.
Thời khắc này, ánh mắt hắn ta khi nhìn La Chinh đã không còn sự khinh thường nữa.
Ngay cả trước mấy người bị lưu đày lợi hại nhất, Bạch Xã Huyễn cũng vẫn nắm chắc phần thắng, nhưng tên nhóc trước mắt này lại có thể ngăn cản được sự tiến công của cả ba người bọn họ.
Bạch Xã Huyễn biết rõ, nếu như một đối một, hắn ta chắc chắn không phải đối thủ của La Chinh.
Nghe thấy Bạch Xã Huyễn nói thế, hai tay Lâu Băng dang ra, ánh sáng xanh lam ngưng kết lại từng chút một, hóa thành hơn mười thanh phi đao, lao vụt về phía La Chinh.
Mắt Lâu Địch sáng lên, những con bướm màu xanh lam kia càng lúc càng đập cánh nhanh hơn. Bọn chúng không ngừng bay múa, hình thành một cơn lốc bay thẳng về phía La Chinh…
Hai huynh muội đều sử dụng toàn bộ sức mạnh.
Còn hào quang màu xanh lam trên trọng kiếm trong tay của Bạch Xã Huyễn cũng đang dao động điên cuồng. Hắn ta dịch chuyển bước chân, lao về phía La Chinh.
* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!