La Chinh có thể tìm tới Khai Thiên thần miếu đương nhiên là nhờ Lục Văn Định Huyết Bí Chủng. Chỉ có điều, lúc đó mục đích của La Chinh khi nhận lấy hạt giống này là muốn tăng thêm huyết mạch Cổ ThầnDù Nữ Oa không hỏi, La Chinh cũng sẽ chủ động báo cáo.
“Đúng là ta đã tìm được bọn họ, và cũng tìm được cả Nữ Oa nương nương ngươi” La Chinh đáp.
Trong đôi mắt đầy thông thái của Nữ Oa toát lên vẻ bất ngờ.
Lúc Cam Cao Hàn nói bên cạnh La Chinh có một Đông Hoàng bản tôn giống hệt thì Nữ Oa đã thấy lạ rồi, lẽ nào còn có một Nữ Oa bản tôn nữa? Vì Cam Cao Hàn không giải thích rõ lắm nên Nữ Oa cũng chỉ có thể suy đoán sơ sơ.
La Chinh lại truyền âm vào thế giới trong cơ thể. Chỉ lát sau, ba hình bóng mờ nhạt đã nổi lên trên đỉnh đầu La Chinh. Ở hai bên trái phải chính là Nữ Oa cùng Phục Hy, còn Nguyên Thủy Thiên Tôn thì ở chính giữa.
Nữ Oa cùng Nữ Oa bản tôn bốn mắt nhìn nhau. Nàng nhìn chằm chằm người có hơi thở, dung mạo, thần thái đều giống mình như đúc ấy, trên mặt toát lên vẻ kỳ lạ.
Phục Hy cũng nhíu mày, nhìn chằm chằm Phục Hy bản tôn. Hơi thở phóng khoáng không câu nệ đặc hữu trên người hắn ta, hắn ta cũng có thể cảm nhận được trên người Phục Hy bản tôn.
“Ngươi… Chính là ta?” Nữ Oa mở miệng hỏi.
Nữ Oa bản tôn khẽ gật đầu, cười nói: “Đúng vậy, ta nghe nói rồi. Lúc trước chúng ta giáng lâm xuống rất nhiều hạt giống, chủ yếu là ở Lê Sơn. Ngươi rất lợi hại…”
“Ngươi đang khen mình hay khen ta đấy?” Nữ Oa mỉm cười.
“Cả hai” Nữ Oa bản tôn cũng cười nói.
Hai vị Nữ Oa có vẻ rất dễ nói chuyện với nhau, còn hai Phục Hy thì lại mắt to trừng mắt nhỏ, trong bầu không khí yên ắng này ẩn chứa cảm giác khó chịu.
Lúc này Nguyên Thủy Thiên Tôn bắt đầu tự giới thiệu, đồng thời nói sơ lược qua một lần về tình hình của Nhân tộc Bỉ Ngạn cho Nữ Oa biết.
Khi Phục Hy nghe thấy Văn Minh Chi Khí đã được La Chinh dung nạp và gánh lấy, trên mặt hắn ta lại toát lên vẻ buồn bực lần nữa.
Với tình hình trước mắt thì La Chinh đối với Nhân tộc càng lúc càng quan trọng…
“Thật ra lúc trước ta bố trí những hạt giống này cũng vì có dự cảm từ trước” Nguyên Thủy Thiên Tôn nói: “Nếu không phải do văn minh Nguyên Linh đứng ra cản đường thì có lẽ Nhân tộc chúng ta đã chiếm ưu thế tuyệt đối rồi. Thật đáng tiếc…”
Có thể rải Nhân tộc xuống đây cũng là nhờ lỗ thủng mà thi thể kia tìm ra, mặc dù chủng tộc khác cũng lợi dụng lỗ thủng đó vào thời điểm này, nhưng không thể nào chu đáo chặt chẽ bằng kế hoạch của Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Phản ứng của tộc Nguyên Linh có thể nói là chậm nhất, nhưng vào lúc mấu chốt bộ tộc này đã ra tay, trực tiếp lợi dụng Thần Nông cùng Cơ Hiên Viên và Đế Tuấn, việc làm này gần như đã mang đi cả một nửa giang sơn của Nhân tộc. Mà nửa giang sơn này dưới sự trợ giúp của tộc Nguyên Linh đã bắt đầu lộ ra tiềm lực trở thành bá chủ của thế giới mẹ.
Mặc dù Lê Sơn không hề yếu, nhưng bây giờ hai vị cường giả cũng bị nhốt trong Bỉ Ngạn, thực lực tổng hợp vẫn kém hơn.
“Chưa chắc chúng ta không có cơ hội lật ngược” Phục Hy bỗng nói.
Nguyên Thủy Thiên Tôn, Nữ Oa bản tôn cùng Phục Hy bản tôn đều nhìn chằm chằm Phục Hy, thoạt nhìn thì hình như Phục Hy có phát hiện gì đó rất quan trọng.
“Lần này ta đến đây là muốn tìm La Chinh hỏi một thứ đồ” Phục Hy nói tiếp.
La Chinh chớp mắt, vẻ mặt đầy hoang mang. Hắn hỏi: “Đồ gì thế?”
“Mấy Hồn Nguyên Chi Linh màu vàng kia” Phục Hy nói.
Nhắc đến Hồn Nguyên Chi Linh màu vàng, lông mày La Chinh bất chợt nhướng lên.
Trước đó, khi nhìn thấy những viên Hồn Nguyên Chi Linh màu vàng ấy, La Chinh đã vô cùng mong chờ vào chúng, nhưng dù hắn có vắt hết óc suy nghĩ thế nào đi chăng nữa cũng không biết rõ được tác dụng của chúng. Dường như chúng không thể sử dụng để khiến bản thân mình mạnh hơn…
Để làm rõ về công dụng của những thức này, La Chinh còn đưa một ít cho La Yên. Lúc này hắn bèn hỏi: “Phục Hy tiền bối biết rõ làm sao để hấp thu Hồn Nguyên Chi Linh màu vàng rồi ư?”
Phục Hy trợn mắt nhìn La Chinh: “Cái gì ngươi cũng muốn hấp thu hết. Hồn Nguyên Chi Linh màu vàng kia vốn chẳng phải vật để làm mạnh bản thân, chúng được dùng để phối hợp với Vòng Tròn Giáng Lâm”
“Vòng Tròn Giáng Lâm?”
Nghe Phục Hy nói vậy, trên mặt Nguyên Thủy Thiên Tôn, Nữ Oa bản tôn đều toát lên vẻ kỳ lạ.
Kết tinh sinh ra sau khi Hồn Nguyên Chi Linh giáng lâm xuống có thể mang lại hiệu quả giúp Bỉ Ngạn cảnh mạnh lên trông thấy, đây là tin tức mà Nữ Oa lấy được từ Lục Văn Định Huyết Thụ, mà tin tức này là do Nguyên Thủy Thiên Tôn truyền lại. Thế nhưng “Vòng Tròn Giáng Lâm” cùng Hồn Nguyên Chi Linh màu vàng sinh ra trong cơ thể Hồn Nguyên Chi Linh, ngay cả Nguyên Thủy Thiên Tôn cầm đầu Nhân tộc Bỉ Ngạn cũng không hề hay biết.
Nữ Oa nương nương thấy Nguyên Thủy Thiên Tôn lộ ra vẻ mặt lấy làm lạ thì nói ngay: “Có vẻ như Nguyên Thủy Thiên Tôn tiền bối không biết rõ tình hình. Biển Hồn Nguyên từng xảy ra biến cố, tộc Nguyên Linh từng dùng thủ đoạn quấy nhiễu Hồn Nguyên Chi Linh, sau này xuất hiện mười hai Vòng Tròn Giáng Lâm, sáu cái trong đó rơi vào trong tay Thần Nông, ba cái thì Hắc Thuyền giành lấy, ba cái còn lại do Hy Hoàng cầm giữ. Chỉ có điều…”
Sau đó Nữ Oa thuật lại một lần về những hiểu biết của mình đối với Vòng Tròn Giáng Lâm cùng Hồn Nguyên Chi Linh màu vàng.
Sau khi nghe Nữ Oa nói xong, trong đôi mắt của Nữ Oa bản tôn, Phục Hy bản tôn và cả Nguyên Thủy Thiên Tôn đều lấp lánh như thể khảm ánh sao vào đó.
Thấy ánh mắt của ba người họ, Nữ Oa cũng thoáng sửng sốt. Thật ra nàng không chú ý đến khát vọng giáng lâm của sinh linh Bỉ Ngạn…
Sinh linh Bỉ Ngạn không thể nào giáng lâm xuống từ Bỉ Ngạn, luật lệ thép này đã tồn tại kể từ khi văn minh Nguyên Linh bắt đầu, chưa ai từng phá vỡ.
Ở một mức độ nào đó, nó mang ý nghĩa Chân Lý không thể làm trái.
Lúc Nguyên Thủy Thiên Tôn nghe được tin này, trong lòng gần như có thể dùng từ “khiếp sợ” để hình dung. Đồng thời ông hỏi: “Những vòng tròn đó chính là Vòng Tròn Giáng Lâm? Xưa nay từng có sinh linh Bỉ Ngạn nhờ vào đó mà giáng lâm thật ư?”
“Có” Phục Hy gật gật đầu: “Trước đây Thần Nông từng thử giáng lâm Nguyệt Hỏa Nô xuống rồi, chẳng qua Nguyệt Hỏa Nô vừa giáng lâm xuống đã bị Chân Lý xóa bỏ”
Thông qua ký ức của Lôi Li, hắn ta đã nhìn thấy cảnh Nguyệt Hỏa Nô giáng lâm.
“Bị Chân Lý xoá bỏ…” Nguyên Thủy Thiên Tôn nhíu mày lại: “Vậy có nghĩa là hạn chế này không hề bị hủy”
Thật ra vấn đề lớn nhất khi sinh linh Bỉ Ngạn rời khỏi Bỉ Ngạn không nằm trên việc “giáng lâm”, Nguyên Thủy Thiên Tôn từng nắm được rất nhiều cơ hội cũng như lỗ thủng trong Bỉ Ngạn có thể giáng lâm sinh linh xuống. Nhưng không cần biết là thứ gì “giáng lâm” xuống, kết quả đều bị Chân Lý xóa bỏ, cho nên kiểu giáng lâm ấy không hề có ý nghĩa.
Sau này có một lần, Nguyên Thủy Thiên Tôn lại tìm ra được một lỗ thủng, khi ấy ông không thử “giáng lâm” nữa mà rải hạt giống Nhân tộc ra, nhờ đó mới có Lê Sơn, Thiên Cung, tộc Hữu Hùng và Thần Nông Thị…
“Nguyên nhân bị Chân Lý xóa bỏ hẳn là vì thiếu mất Hồn Nguyên Chi Linh màu vàng trong tay La Chinh” Phục Hy bổ sung thêm: “Nếu Vòng Tròn Giáng Lâm phối hợp với Hồn Nguyên Chi Linh màu vàng thì chắc sẽ trốn được việc bị Chân Lý xóa bỏ, hoàn thành giáng lâm đúng nghĩa”
La Chinh đưa tay ra vẫy nhẹ, một viên Hồn Nguyên Chi Linh vàng óng đã xuất hiện trong tay hắn. Hắn cũng hơi giật mình, nói: “Ta thật không nghĩ đến những viên Hồn Nguyên Chi Linh này còn có tác dụng ấy…”
Phục Hy bước tới, vươn tay cầm lấy một viên Hồn Nguyên Chi Linh màu vàng, hưng phấn nói: “Đây vẫn chỉ là suy đoán mà thôi, tiếp theo chúng ta nên xác nhận thử!”