Lớp tường không gian do Dẫn Đạo Không Gian Thạch tạo dựng nên vô cùng ngang ngược, dù là Đại Viên Vương hay là Loan Hồ, Hàn Ca đều không thể chống cự lại. Thế nhưng La Chinh chỉ đạp nhẹ mũi chân thôi, nó đã lập tức nổ tung, còn thân hình hắn thì bay vụt lên trờiNữ Oa nhìn bóng hình La Chinh đang lao lên như gió lốc, kinh ngạc nói: “La Chinh bảo rằng Xà Linh Vương bại dưới tay Khổ Thụ nghĩa là sao?”
“Mấu chốt là tại sao không thấy vị Nhân Linh Vương kia? Không phải đã nói là cứu được ông ấy rồi à?” Trên gương mặt Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng toàn là vẻ nghĩ mãi không thông.
Lúc bọn họ đang lấy làm lạ thì ở lối vào hình vuông bỗng nhiên xuất hiện một Quỷ Quyệt, đó là một Nhân Linh có tướng mạo già nua.
Hai mắt Nguyên Thủy Thiên Tôn chợt lóe sáng, ông chắp hai tay lại vái chào và nói: “Khổ Thụ tiền bối!”
“Khổ Thụ đại nhân…”
Mấy người Nữ Oa, Phục Hy cũng vô thức nhận ông lão nọ là Khổ Thụ.
Ai ngờ ông lão lại xua tay và bảo: “Tại hạ không phải là Khổ Thụ đại nhân”
“Vậy ngươi…”
“Tại hạ là lão nô bên cạnh Khổ Thụ đại nhân, tên Thương Giác” Ông lão đáp.
Trong Nhân Linh Môn, Thương Giác là nô bộc trung thành tận tâm nhất, suốt bao năm qua vẫn luôn hầu hạ bên cạnh Khổ Thụ, ngay cả khi đã chết và biến thành thể Quỷ Quyệt, chấp niệm của ông vẫn là canh giữ trong địa đàn như trước.
“Thương Giác tiền bối, trong địa đàn đã xảy ra chuyện gì, sao không thấy Khổ Thụ đại nhân đâu cả?” Nguyên Thủy Thiên Tôn lại hỏi.
“Xà Linh Vương thật sự đã bại dưới tay Khổ Thụ đại nhân ư?” Nữ Oa cũng truy hỏi.
Thương Giác nhìn Xà Linh Vương trên trời, trong mắt lóe ra niềm thương nhớ vô tạn: “Đúng vậy, Xà Linh Vương từng tiến vào địa đàn nhưng không phá được cục diện mà Khổ Thụ đại nhân đã bố trí nên đã chết trong đó”
“Vậy chẳng phải chìa khóa mở địa đàn chỉ là một cái bẫy thôi sao?” Vẻ mặt Nữ Oa thoắt thay đổi.
“Chính xác. Xà Linh Vương dùng thể Quỷ Quyệt không thể đánh lại Khổ Thụ đại nhân, thế là nó nghĩ cách mượn tay những người khác để vào địa đàn” Thương Giác gật gật đầu.
Nữ Oa cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn hít một hơi thật sâu toàn khí lạnh.
Phục Hy thì hỏi: “Vậy Khổ Thụ đại nhân đâu? Sao lại không thấy ông ấy?”
Cả nhóm bọn họ vào địa đàn là để tìm ra Nhân Linh Vương – cây cột dựa lớn nhất này. Vậy mà bây giờ La Chinh mặc một thân trọng giáp và khiêng một thanh kiếm đi ra, chuyện này là sao chứ?
“Khổ Thụ đại nhân bị La Chinh thu vào trong không gian Tu Di rồi, ngài… vẫn chưa thức tỉnh!” Thương Giác thở dài một tiếng.
Nữ Oa, Phục Hy cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn đều im lặng…
Vốn dĩ họ còn gửi gắm một tia hy vọng vào Nhân Linh Vương, bây giờ tia hy vọng ấy đã biến mất không còn lại gì.
Trải qua bao bôn ba nhọc nhằn vậy mà toàn bộ đều nằm trong bàn tính của Xà Linh Vương, một cảm giác bất lực sâu sắc bao trùm lên toàn bộ khiến họ gần như không còn chỗ nào để trốn.
“Có lẽ… La Chinh có thể thắng thì sao?” Cộng Công vẫn luôn im lặng nãy giờ nay bỗng lên tiếng: “Đừng quên La Chinh có năng lực, hắn là người kế thừa Khởi Nguyên Thần Huyết hùng mạnh. Các ngươi bi quan quá rồi”
“Trong Nhân Linh Môn của ta có rất nhiều cường giả, ai mà chẳng từng kế thừa năng lực của Khởi Nguyên Thần Huyết, nhưng không phải cuối cùng vẫn rơi vào tình cảnh như này sao” Thương Giác lắc đầu nói.
“Thương Giác tiền bối, thứ mà La Chinh kế thừa không phải chỉ là năng lực của Khởi Nguyên Thần Huyết, mà hắn kế thừa Khởi Nguyên Thần Huyết hoàn chỉnh” Cộng Công sửa lời.
Có lẽ chỉ mới vừa thức tỉnh nên tư duy của Thương Giác còn chưa được nhanh nhạy lắm, phải đến vài hơi thở sau ông mới phản ứng được, tuy nhiên trong mắt ông vẫn còn chút hoang mang: “Ngươi nói gì? Hắn kế thừa Khởi Nguyên Thần Huyết? Khởi Nguyên Thần Huyết hoàn chỉnh?”
“Đúng vậy” Nguyên Thủy Thiên Tôn gật đầu, nói.
“Các ngươi khẳng định là mình không nhầm chứ?” Thương Giác vẫn có vẻ không tin.
Nguyên Thủy Thiên Tôn vô cùng khẳng định, nói: “Bọn ta thân là Bất Hủ cảnh, đương nhiên đủ khả năng phân biệt rõ ràng. La Chinh có thể tùy ý sử dụng năng lực của bốn góc vuông lớn, chỉ có Khởi Nguyên Thần Huyết mới có thể ban cho năng lực này”
Hai mắt Thương Giác đột nhiên sáng rực…
“Thảo nào! Thảo nào hắn có thể thắng được Khổ Thụ đại nhân, thanh kiếm kia… Có thanh kiếm kia, có lẽ hắn có thể thắng!” Thương Giác kích động đến mức nói năng lộn xộn.
“Vù…”
Giờ này phút này, thanh trọng kiếm Bất Quy Tắc nằm trong tay La Chinh tỏa ra cảm xúc phẫn nộ. Mặc dù nó không biết nói chuyện nhưng nó biết truyền đạt cảm xúc, cũng biết bi thương và biết tức giận.
Đối mặt với đối thủ đã từng đánh giết Nhân Linh Vương, trọng kiếm Bất Quy Tắc tràn đầy ý chí chiến đấu!
“Ngươi muốn giết chết nó?” La Chinh hỏi.
La Chinh được đáp lại ngay lập tức, trọng kiếm Bất Quy Tắc dùng một loại cảm xúc gần như vui sướng đáp lại La Chinh.
“Ta và ngươi đều muốn” La Chinh mỉm cười.
Lúc hắn ngẩng đầu nhìn về phía Xà Linh Vương lần nữa thì thân hình đã biến mất.
Không gian hơn mười nghìn mét chợt nhoáng lên, trọng kiếm Bất Quy Tắc đã chỉ vào trước trán Xà Linh Vương.
“Hãy để ta xem sức mạnh của ngươi…” La Chinh nói.
“Ù!”
Bề mặt trọng kiếm Bất Quy Tắc đột nhiên nứt toác.
Bản thân thanh kiếm này không phải là một thể hoàn chỉnh mà do mười lăm khối Sinh Mệnh Thiết ghép thành một thanh kiếm. Lúc nó được Khổ Thụ mang về từ Thâm Không, nó chưa bao giờ sử dụng sức mạnh của mình một cách hoàn chỉnh bởi vì nó cần hấp thu lực huyết mạch, mà ngay cả người hùng mạnh như Khổ Thụ cũng khó cung cấp đầy đủ để nuôi dưỡng thanh kiếm này.
Nhưng bây giờ nó lại có thể hấp thu lực huyết mạch cuồn cuộn không ngừng của La Chinh, sức mạnh cung ứng cho nó gần như vô hạn, giúp nó trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết!
“Ù…”
Ở giữa mười lăm khối Sinh Mệnh Thiết xuất hiện một luồng năng lượng hình vòng xoáy, “Soạt” một cái đã hút toàn bộ thân thể to lớn của Xà Linh Vương vào trong.
“Xoắn!”
Cả quá trình từ khi La Chinh tới gần Xà Linh Vương, vung kiếm ra, sau đó trọng kiếm Bất Quy Tắc triển khai và tạo ra vòng xoáy năng lượng chỉ diễn ra trong chốc lát!
Nhưng phản ứng của Xà Linh Vương cũng không chậm. Hữu Hạn Toàn Tri Thạch hoàn toàn tập trung trên người La Chinh, chỉ cần thân thể La Chinh làm ra bất kỳ một cử động nào, dù nhỏ đến mức một sợi tóc đón gió phất phới hay là lớn như tiếng tim đập thật nhanh, toàn bộ những tin tức này đều không ngừng tràn vào trong đầu Xà Linh Vương.
Dẫn Đạo Không Gian Thạch bắt đầu lấp lóe ánh sáng xanh.
“Vô Hưu Vô Chỉ Không Gian Ngự”
Từng tầng không gian liên tục xuất hiện như chiếc bánh nghìn lớp bao phủ toàn bộ thân thể khổng lồ của Xà Linh Vương.
Mười tầng, trăm tầng, nghìn tầng, mười nghìn tầng…
Dẫn Đạo Không Gian Thạch thân là Thánh Tá Chi Vật nên có quyền ưu tiên tuyệt đối trong việc huy động năng lượng Thánh Trụ.
Lúc viên đá bắt đầu sử dụng toàn bộ sức mạnh Thánh Trụ, vô số tín vật Bỉ Ngạn trong Bỉ Ngạn lập tức nhạt màu, chúng tạm thời mất đi chỗ dựa là Thánh Trụ.
Một vài cường giả Bỉ Ngạn cảnh phát hiện tín vật Bỉ Ngạn của mình bị mất năng lực thì không hiểu chuyện gì đang xảy ra, bèn lấy Thần Tinh ra rót năng lượng vào trong tín vật Bỉ Ngạn, nhưng năng lượng từ Thần Tinh đều như hạt cát rơi vào biển, không rõ tung tích.
Cho nên, mức độ của Vô Hưu Vô Chỉ Không Gian Ngự khủng bố đến cỡ nào, không cần nghĩ cũng biết.
Nhưng ngay khoảnh khắc khi vòng xoáy năng lượng vừa tiếp xúc với Vô Hưu Vô Chỉ Không Gian Ngự, Xà Linh Vương bỗng không điều khiển được bản thân mà điên cuồng chuyển động.
Chỉ trong một hơi thở, nó đã xoáy lên trên đến mười mấy nghìn vòng, thể Quỷ Quyệt dài thườn thượt nhanh chóng bị xoắn lại thành hình thù méo mó!
Mà bên ngoài Vô Hưu Vô Chỉ Không Gian Ngự cũng xuất hiện vô số vết nứt hình xoắn ốc.
“Két, két, cạch!”
Cùng với ba tiếng vang động trời, Vô Hưu Vô Chỉ Không Gian Ngự đã vỡ vụn, còn Xà Linh Vương thì vẫn đang xoáy tròn thật nhanh, thể Quỷ Quyệt của nó đã bị xoắn vặn đến nát nhừ như thể một miếng vải rách đau khổ chèo chống trong trận cuồng phong.
“Thanh kiếm này…”
Thấy cảnh này, La Chinh cũng kinh ngạc.
Đều là sử dụng sức mạnh của Khởi Nguyên Thần Huyết, nhưng hình như thanh kiếm này am hiểu hơn nhiều so với hắn, thậm chí nó còn biết nhiều hơn cả Khởi Nguyên Thần Huyết?
Chỉ là một vòng xoáy với hình dáng không có gì đặc biệt mà lại có uy lực nhường này!