Vết thương ở chân trái là nghiêm trọng nhất, khe hở màu đen như một thanh đao sắc bén gần như muốn cắt mất nửa cái chân của hắn. Thế nhưng La Chinh lại không thèm để ý chút nào, trong lòng vui mừng khôn xiết“Thật đúng là không thể tưởng tượng nổi, Hồn Nguyên Chi Linh thật sự có thể chia tách vô hạn như thế. Ôi trời ơi…” Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng hít vào một hơi thật sâu.
Đặc tính này mạnh đến cỡ nào, đương nhiên Nguyên Thủy Thiên Tôn biết rất rõ.
Sau khi chia tách lần thứ hai, La Chinh sẽ có thể chịu được một trăm nghìn thần quân lực…
Chỉ có điều, điều kiện thực sự để chia tách thành công thì Nguyên Thủy Thiên Tôn vẫn chưa đoán rõ được. Có phải chỉ cần dung hợp Hồn Nguyên Chi Linh và dùng cơ thể tiến vào cơn lốc Vạn Kiếp là có thể thúc đẩy Hồn Nguyên Chi Linh chia tách ra? Hay là do chân ý của đạo trong cơ thể La Chinh không chỉ là thủ đoạn giúp tăng tốc độ, mà còn là mắt xích không thể thiếu?
Lúc Nguyên Thủy Thiên Tôn đang suy tư, La Chinh đã bắt đầu chữa trị cho mình.
Khi vừa lành lại hẳn, hắn tiếp tục hào hứng hừng hực xông vào trong cơn lốc Vạn Kiếp…
Một mặt hắn muốn tiến vào Hồn Nguyên cảnh hậu kỳ lần nữa, mặt khác hắn còn ôm ấp kỳ vọng cao hơn, đó là liệu Hồn Nguyên Chi Linh có chia tách lần nữa hay không?
Vì vậy, sau khi tiến vào cơn lốc Vạn Kiếp, La Chinh lặp lại quá trình tu luyện một lần nữa. Hắn bắt đầu từ tầng thứ nhất và tiến hành tuần tự, cuối cùng quay về tầng mười tám!
Lần này, vì Kiếp Cốt của La Chinh đã mạnh hơn nên tiến độ ở trong cơn lốc Vạn Kiếp cũng nhanh hơn nhiều. Chỉ trong vòng mười mấy ngày, Hồn Nguyên Chi Linh trong cơ thể đã to lên rất nhanh, điểm sáng của một nghìn tám trăm Hồn Nguyên Chi Linh gần như chiếm hết toàn bộ mỗi một góc trong cơ thể.
Ánh sáng mà tất cả Hồn Nguyên Chi Linh tản ra khi giao thoa với nhau dường như đã tạo thành một thể hoàn chỉnh, trong thân thể La Chinh lúc này là một vật sáng hoàn chỉnh.
Lúc La Chinh nhìn vào trong cơ thể mình, hắn bỗng phát hiện ra một hiện tượng rất quái lạ.
“Nguyên Thủy Thiên Tôn tiền bối, trong cơ thể ta hình như xuất hiện một vòng xoáy…” La Chinh nói.
“Vòng xoáy!” Ánh mắt Nguyên Thủy Thiên Tôn nghiêm túc hơn hẳn.
“Đúng vậy, vòng xoáy này cùng loại với vòng xoáy khi Đế Tuấn gọi mặt trời ra! Và cũng cùng loại với vòng xoáy kiếm kim loại của Đông Hoàng tiền bối” La Chinh đáp.
Những vòng xoáy kiểu này đều có một điểm giống nhau, thoạt nhìn thì nó đang xoay tròn với tốc độ điên cuồng nhưng thực chất, vòng xoáy chỉ là một mặt phẳng mà thôi. Đối với sinh linh trong hỗn độn thì bản thân vòng xoáy không hề tồn tại mà chỉ xem như một cách để biểu hiện ra.
Vòng xoáy trong cơ thể La Chinh có đặc điểm giống hệt. Nó đang chầm chậm chuyển động, nhưng chỉ biểu hiện ra dưới hình thái là một mặt phẳng, còn bản thân vòng xoáy thì không hút bất cứ vật nào vào.
“Ồ! Để ta xem xem!” Nguyên Thủy Thiên Tôn nói.
Sau khi được La Chinh đồng ý, Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng nhìn vào trong cơ thể La Chinh. Ở một vùng trắng xóa, ông quả nhiên thấy được một vòng xoáy hoàn chỉnh.
“Sao? Có phải là cùng một loại không?” La Chinh hỏi.
Nguyên Thủy Thiên Tôn nghiên cứu rất thấu đáo về vấn đề này nên ông ắt hẳn là người có quyền lên tiếng nhất.
“Ừ” Nguyên Thủy Thiên Tôn gật đầu, đồng thời lại lắc đầu: “Nhưng hướng xoay của vòng xoáy thì ngược lại!”
Vòng xoáy loại này được Nguyên Thủy Thiên Tôn gọi là hiện tượng vòng xoáy giáng lâm. Về cơ bản, tất cả năng lượng đều giáng lâm xuống từ bên ngoài hỗn độn, chẳng qua khi cấp độ năng lượng đạt đến một mức nhất định sẽ xuất hiện vòng xoáy.
Tất cả vòng xoáy giáng lâm đều xoay tròn theo hướng ngược chiều kim đồng hồ, trong khi vòng xoáy của La Chinh lại khác. Nó xoay về hướng bên phải.
“Hướng ngược lại…”
La Chinh không phải kẻ ngốc. Hắn hơi nhướng lông mày lên và nói: “Xem ra cái này có liên quan đến đặc tính của Hồn Nguyên Chi Linh, hay nên nói rằng lực lượng mà Hồn Nguyên Chi Linh hấp thu thực ra được truyền đến một không gian nào đó bên ngoài hỗn độn?”
“Ngươi thông minh lắm” Nguyên Thủy Thiên Tôn hài lòng gật đầu: “Thật ra từ rất lâu trước đây, Nữ Oa từng đưa ra suy đoán này rồi. Dù sao lực lượng mà Hồn Nguyên Chi Linh hấp thu cũng không thể nào tự dưng biến mất được, nhưng mãi vẫn không thể tìm được chứng cứ nào để chứng minh điều đó cả. Vòng xoáy trong cơ thể ngươi xem như một chứng cứ xác thực!”
“Năng lượng bị hấp thu được truyền đi đến đâu?” La Chinh hỏi.
Nguyên Thủy Thiên Tôn nhún vai: “Độ hiểu biết của chúng ta đối với thế giới Huyền Lượng quá ít ỏi, trong thời gian ngắn e là không thể biết được. Chắc cần phải nhờ ngươi và cả con trai ngươi đi thăm dò…”
Nói đến đây, ngay cả Thanh Ngọc Chi Linh vẫn luôn im lặng bấy lâu cũng cảm thán: “Ta vốn tưởng rằng Dực Vương đã hiểu thấu đáo mọi thứ về Bỉ Ngạn rồi, thật không ngờ trong hỗn độn vẫn còn ẩn chứa nhiều bí ẩn như vậy. Tại hạ thật sự là bội phục, bội phục!”
Sau khi dần dần hiểu rõ về Nhân tộc, Thanh Ngọc Chi Linh càng ngày càng cảm thấy Nhân tộc sâu không lường được. So ra, cá thể của văn minh Thanh Ngọc đương nhiên rất mạnh, nhưng độ hiểu biết đối với toàn bộ hỗn độn thì vẫn thua kém Nhân tộc rất nhiều.
“Thanh Ngọc huynh quá khiêm tốn rồi. Đối với toàn bộ thế giới Huyền Lượng, hiểu biết của bọn ta cũng chỉ là giọt nước trong biển cả mà thôi. Lúc trước ta cũng nghĩ rằng sự hiểu biết của Nhân tộc bọn ta cũng gần với văn minh Nguyên Linh, nhưng khi đối mặt với văn minh Kế Trù, bọn ta vẫn không bằng” Nguyên Thủy Thiên Tôn đáp.
Văn minh Kế Trù có thể hóa điểm sáng thành hình ảnh, có thể liên lạc được với các sinh linh trong thế giới Huyền Lượng, đây là điều mà Nhân tộc không thể nào làm được.
Sau khi ở lại trong tầng mười tám một khoảng thời gian, La Chinh lại ỷ vào độ mạnh mẽ của Hồn Nguyên Chi Linh mà xông thẳng đến tầng mười chín và hai mươi!
Với những biểu hiện của La Chinh trước đây, các sinh linh Bỉ Ngạn thấy cảnh này vẫn có thể giữ cho lòng bình tĩnh.
Theo xu hướng này thì khi vùng đất Kiếp Cốt mở ra lần thứ ba, e là La Chinh sẽ tu được thân thể Vạn Kiếp. Thậm chí “con rết” và cả tộc nhân tộc Ứng Ngưu còn đang suy đoán La Chinh sẽ thu được mấy khắc ấn Kiếp Cốt đây…
Điểm quan trọng nhất của cơn lốc Vạn Kiếp là hỗn hợp tạo thành bởi nước Tị Hồn cùng chất lỏng màu vàng xoay tròn như vòi rồng. Tất nhiên khu vực trung tâm của vòi rồng này là nơi dữ dội nhất.
Khi La Chinh tiến vào trong “vòi rồng”, Kiếp Cốt ở phía bên kia cũng vào theo.
“Xẹt xẹt xẹt…”
Vô số khe hở màu đen hóa thành hàng triệu thanh đao đen sắc bén điên cuồng cắt chém ngoài thân thể La Chinh, cả Kiếp Cốt ở bên kia cũng chịu cảnh tương tự.
Sau khi La Chinh vượt qua tầng mười tám, toàn bộ Kiếp Cốt đã khoác lên một màu vàng óng, phóng ra khí tức nặng nề. Một khi Kiếp Cốt như này dung hợp với La Chinh tạo thành thân thể Vạn Kiếp, lại có thêm Văn Minh Chi Khí thì sẽ phóng ra được sức mạnh nhường nào? Trong lòng La Chinh cực kỳ chờ mong.
Chỉ có điều, khi La Chinh tiến vào tầng hai mươi cũng phải cho Kiếp Cốt một thời gian để trui rèn, vì vậy hắn chỉ đành ngồi trên mâm xương và chờ đợi.
Về phần Hồn Nguyên Chi Linh đã chia tách hai lần, chúng không hề có dấu hiệu sẽ chia tách thêm lần thứ ba. Điều này khiến La Chinh hơi thất vọng.
“Nguyên Thủy Thiên Tôn tiền bối, ở tầng hai mươi này có thể tu được thân thể Vạn Kiếp, nhưng còn khắc ấn Kiếp Cốt thì làm sao để lấy được?” La Chinh hỏi.
Khắc ấn Thánh Hồn và khắc ấn Kiếp Cốt đều có liên quan đến bức tranh bất hủ, đương nhiên đáng để hắn coi trọng.
“Chờ Kiếp Cốt của ngươi được trui rèn đến mức độ thân thể Vạn Kiếp thì sẽ có cơ hội” Nguyên Thủy Thiên Tôn đánh giá Kiếp Cốt với ánh vàng chói lóa ở phía bên kia, đồng thời nói: “Ta thấy không lâu nữa đâu…”
Nguyên Thủy Thiên Tôn vừa nói dứt lời, bề mặt của Kiếp Cốt đối diện La Chinh đột nhiên lóe lên vầng sáng hệt như một mặt trời vừa sinh ra, bùng lên ngọn lửa và tản ra ánh vàng chói mắt.