Trước đây, khi La Chinh ra quyền, có hai giai đoạn điều động sức mạnhGiai đoạn thứ nhất là kích hoạt sức mạnh của bản thân, giai đoạn thứ hai là kích hoạt lực vảy rồng.
Tình huống bây giờ phức tạp hơn một chút, vì năng lực chứa đựng nguồn sức mạnh của thân thể La Chinh lớn hơn rất nhiều lần so với các võ giả tầm thường, thậm chí là so với người của Băng Sơn tộc.
Huống chi hắn còn có Đạo Đài Bát Trọng.
Vì sao các võ giả ngoại tộc lại biểu hiện mạnh mẽ hơn người Băng Sơn tộc? Là vì họ biết kết hợp nhiều phương pháp, mở Đạo Đài hoặc mở rộng kinh mạch, tóm lại là có thể chứa đựng thêm nhiều nguồn sức mạnh hơn!
Do vậy nên La Chinh không chỉ có sức mạnh trong cơ thể chính mình, mà còn có sức mạnh trong Đạo Đài.
Chỉ dựa vào hai điểm này thì cũng đã lợi hại hơn rất nhiều so với các võ giả thông thường, nhưng tuyệt chiêu chân chính của La Chinh lại là Thần Đài Cửu Tinh.
Chín ngôi sao như mặt trời kia vẫn luôn chậm rãi trôi lơ lửng trên không, tỏa ra ánh sáng tráng lệ chói lóa, chiếu sáng thế giới trong cơ thể La Chinh.
Nếu so sánh khả năng hấp thu nguồn sức mạnh của cơ thể và Đạo Đài của La Chinh với Thần Đài Cửu Tinh thì có thể nói nó rất rất nhỏ, hoàn toàn không cùng một đẳng cấp. E rằng nguồn sức mạnh chứa đựng trong chín ngôi sao khổng lồ kia còn lớn hơn cả hai thứ kia những mấy trăm lần!
Lúc này khi tập trung sức mạnh, La Chinh kích hoạt sức mạnh trong cơ thể của mình trước.
Trước kia, La Chinh thường xuyên mượn lực vảy rồng nên hắn vô cùng thành thạo trong việc mượn sức mạnh từ Đạo Đài và thế giới trong cơ thể mình. Điểm khác biệt duy nhất chính là, bây giờ sức mạnh này không đến từ từ vật bên ngoài, mà đến từ chính bản thân hắn!
“Ha…”
Ngay vào lúc cơ bắp khắp người La Chinh đang căng ra, sức mạnh trong cơ thể hắn và tám tòa Đạo Đài được kích hoạt hoàn toàn!
Hắn giống như một tảng đá lớn ném vào nước, vì khối lượng của đá quá lớn nên có thể bất ngờ đẩy nước xung quanh tảng đá ra, tạo thành dòng nước mạnh tràn ra ngoài.
Bây giờ La Chinh chính là tảng đá lớn, mà không khí xung quanh hắn chính là nước. Vì sức mạnh của hắn chợt tăng mạnh nên không khí xung quanh hắn bất ngờ bị đẩy ra, tạo nên từng cơn gió lớn hình xoắn ốc, rồi bất chợt điên cuồng tuôn trào ra ngoài!
“Phần phật…”
Trên quảng trường, tóc tai của mọi người đều bắt đầu tung bay.
“Sức mạnh này…”
Lôi Thiềm đứng lên, nhìn xuống La Chinh.
Hắn ngồi trên tảng đá vàng hình vuông, ở cách La Chinh gần nhất và cũng nhạy cảm nhất với luồng uy lực của La Chinh.
Huống hồ hắn còn là thủ lĩnh của Băng Sơn tộc, vốn đã rất nhạy cảm với sức mạnh, nên hắn cảm nhận được sức mạnh bao la trong cơ thể La Chinh!
“Sức mạnh này ghê gớm thật, giống như cơ thể tên nhóc này có mấy chục nghìn dị thú mạnh mẽ đang sống bên trong!”
Nhìn xuống La Chinh dưới kia, không ngờ Lôi Thiềm lại có cảm giác sợ hãi. Giống như lúc này, hắn không nên đứng trên tảng đá hiếm Kim Xoa này, vì nơi đây rất nguy hiểm.
Tuy nhiên trong chớp mắt, Lôi Thiềm đã phủi sạch ý nghĩ bản năng của chính mình. Thật quá vớ vẩn!
Sau khi La Chinh bước vào Băng Sơn tộc, Lôi Thiềm vẫn luôn săn sóc hắn.
Có lẽ hắn trưởng thành cũng khá nhanh, nhưng võ giả ngoại tộc tiến vào cấm địa Luyện Thần đều là tinh anh của vũ trụ khác, hoặc không cũng là tinh anh đến từ chính Thần Vực, nên thiên phú của những tên kia không hề kém.
La Chinh cũng coi như là ưu tú nhưng tuyệt đối không phải kẻ đứng đầu. Đương nhiên, đó là bỏ qua khả năng không sợ lửa mà trời phú cho hắn.
Sau khi bước vào núi Thánh Tuyền, đúng là La Chinh có tiến bộ không nhỏ. Nhưng dù có cho có nhiều nguồn sức mạnh đi nữa thì nhóc con này cũng không thể nào hấp thu hết được. Có thể hấp thu hai ba chục nghìn giọt nguồn sức mạnh cũng đã khá bất ngờ rồi.
Lôi Thiềm không thể ngờ rằng, số lượng nguồn sức mạnh mà La Chinh hấp thu đã không thể tính bằng giọt nữa rồi, vì hắn đã hấp thu gần nửa hồ…
“Trưởng công chúa, bây giờ ta có thể đoán được rồi” Hạ tả vệ ngơ ngác nhìn chằm chằm vào La Chinh.
Đôi mắt của Hàm Lưu Tô lộ vẻ khác thường, “Không cần ngươi nói đâu, hì hì, bây giờ ngươi tin lời ta nói chưa?”
“Ngươi nói đến chuyện Trấn Hồn Nhai sao?” Hạ tả vệ nghiêm mặt hỏi.
Hàm Lưu Tô gật đầu tỏ vẻ vui mừng. Nàng nghĩ lại khoảng thời gian quỳ rạp bất động dưới đất, ngày tháng vất vả như vậy, cũng coi như đáng giá.
“Nhưng vẫn không có khả năng” Hạ tả vệ lắc đầu, “Có cách để đi vào Trấn Hồn Nhai, nhưng không thể nào phá ra ngoài bằng sức mạnh. Ít nhất thì võ giả trong cấm địa Luyện Thần không làm được. Ca ca ngươi ngày trước cũng đâu làm được”
“Đúng thật là ca ca không làm được, nhưng nếu La Chinh vượt trội hơn ca của ta thì sao?” Hàm Lưu Tô lại hỏi.
“…”
Hạ tả vệ không trả lời được, vì hắn cảm nhận được uy lực từ sức mạnh mà La Chinh khuấy đảo đang càng lúc càng mạnh, mạnh đến mức hơi vô lý.
Mọi người vốn còn đang nói chuyện không ngừng, lúc này đã hoàn toàn yên tĩnh lại.
Đó là La Chinh còn chưa tung ra quyền nào, mà trong lòng mọi người đã có đáp án. E rằng sức mạnh của tên này sẽ vượt qua toàn bộ võ giả trước đây!
Đặc biệt là ông lão tên Diêu An, đôi mắt lớn bằng hạt đậu nành của lão lóe ra ánh sáng rực rỡ như vừa phát hiện ra một món châu báu mới lạ.
“Hô!”
La Chinh vung một quyền cực kỳ thong thả.
Hắn sử dụng sức mạnh trong cơ thể và sức mạnh trong Đạo Đài hết sức tự nhiên. Nhưng để lấy sức mạnh chứa đựng trong chín ngôi sao của thế giới trong cơ thể, thì vẫn là lần đầu tiên với hắn.
Trước kia La Chinh chỉ lấy chân nguyên từ thế giới trong cơ thể, sau này là khí hỗn độn, nhưng bây giờ lại là sức mạnh cực kỳ khổng lồ. Tất nhiên, hắn phải tuyệt đối cẩn thận. Dù sao khảo nghiệm này không hề có giới hạn thời gian!
Chín ngôi sao trong cơ thể đồng loạt cuộn lại thành một dải lụa màu dài mảnh, bay tụ lại về phía bên trên.
“Một phần hai mươi…”
Trong thời gian mấy nhịp thở, La Chinh lấy ra một phần hai mươi sức mạnh.
Tuy đó chỉ là một phần hai mươi, nhưng sức mạnh này đã khủng bố đến mức hắn có thể khó tưởng tượng nổi, nên hắn không dám lấy tiếp nữa!
Điều khiến La Chinh hơi khiếp sợ chính là, phương pháp hoạt động của sức mạnh trong chín ngôi sao này vô cùng độc đáo. Những sức mạnh đó không dịch chuyển qua kinh mạch, cơ bắp hay khung xương của hắn mà dường như nó đến từ chính khoảng không gian xa xôi, trực tiếp bị hắn tùy ý điều khiển.
“Nếu mình cứ biến sức mạnh này thành một quyền, vậy chẳng phải có thể khiến nó xuất hiện ở bất kỳ chỗ nào trên cơ thể hay sao?”
La Chinh không biết rằng, thật ra đây chính là một phương pháp của thánh nhân!
Phương pháp này ở Thần Vực được gọi là thần thông Khoa Thế!
Những võ giả dưới thánh nhân bao gồm cả rất nhiều thần, thì thế giới trong cơ thể của bọn họ tồn tại trong chính thân thể của họ…
Tuy nhiên thế giới trong cơ thể của thánh nhân được đặt xung quanh Thần Vực, giống như một con thuyền lớn bất chợt neo từng con thuyền nhỏ, mỗi con thuyền nhỏ lại chính là một thế giới trong cơ thể.
Tuy nhiên, cho dù khoảng cách giữa thánh nhân và vũ trụ xa thế nào, nếu thánh nhân muốn sử dụng sức mạnh trong vũ trụ thì chỉ cần dùng một ý nghĩ là được.
Đây nhìn qua giống như một quy tắc không gian, nhưng lại vượt trội so với quy tắc không gian. Vì không gian nói chung đều có khoảng cách, mà thánh nhân và cấu trúc vũ trụ của hắn trông như có khoảng cách nhưng thực tế lại không. Nên mới có thần gọi nó là “thần thông Khoa Thế”.
Thế giới trong cơ thể của La Chinh hoàn toàn không giống những thánh nhân kia. Thời điểm thế giới trong cơ thể hắn ra đời ở một chỗ nào đó trong hỗn độn, nó có khoảng cách tương đương với Thần Vực.
Lúc này, khi hắn rút lấy sức mạnh, sức mạnh của thế giới trong cơ thể sẽ dựa theo ý muốn của La Chinh để xuất hiện ở bất cứ chỗ nào mà hắn nghĩ đến.
Đây là do La Chinh tự mình khám phá ra, nên hắn mới thấy vui vẻ bất ngờ.
Một phần hai mươi sức mạnh của Thần Đài Cửu Tinh được La Chinh ngưng tụ ở điểm trước nắm đấm của hắn nửa tấc, hóa thành một “găng tay” vô hình vây lấy cánh tay phải của hắn.
Vậy nên vào lúc này, mọi người bèn cảm thấy mọi uy lực đều đến từ chính nắm đấm, còn cho là La Chinh tu luyện môn quyền pháp đặc biệt nào đó, nên mới hội tụ hoàn toàn sức mạnh vào đầu nắm đấm.
Ngay cả những võ giả ngoại tộc đến từ chính Thần Vực cũng không nhìn ra nguyên lý. Làm sao họ tưởng tượng nổi là La Chinh có thể sử dụng thần thông Khoa Thế của thánh nhân cơ chứ?
Sau giây phút đó, cuối cùng một quyền này của La Chinh cũng dừng lại trước khối đá hiếm Kim Xoa!
Luồng sức mạnh khổng lồ đến khó tin va chạm với khối đá, rồi sinh ra một chấn động dữ dội!
Trước đây, khối đá hiếm Kim Xoa này đã gánh chịu một lượng lớn đấm đá. Nhưng cho dù là người đạt được danh hiệu Siêu Phàm hay Vũ Dũng, hoặc Thần Lực, dù họ sử dụng công pháp luyện thể kiểu gì thì mọi sức mạnh phát ra đều chưa từng để lại chút vết đấm nào trên đó. Vẻ ngoài của nó vẫn sáng bóng như mặt gương giống lúc trước.
Tuy quả đấm của La Chinh chưa từng đánh lên, hơn nữa còn cách khối đá hiếm Kim Xoa hơn nửa tấc, nhưng “găng tay” vô hình kia đã sinh ra lực ép với nó, tạo nên một vết đấm có thể thấy rõ ràng.
Nắm đấm của La Chinh càng đánh sâu vào, vết đấm này càng lún xuống hơn.
Lúc này, khối đá hiếm Kim Xoa vô giá, không thể phá vỡ lại chẳng khác nào bùn nhão.