Bàng Miểu hờ hững nhìn Hàm Thanh Đế một cái, lắc đầu nói: “Còn lâu mới đủ, ta định bảo Phổ Triết đẩy nhanh tiến độ, động thủ với các thần thành trung ương”Trong thần thành bình thường chỉ có hơn trăm nghìn người, nhưng trong những thần thành trung ương của các đại vực thường có đến hơn triệu, thậm chí còn hơn mấy triệu.
Mỗi một lần Phổ Triết ra tay đều có thể bắt sạch người của một tòa thần thành.
Nếu chuyện như vậy bị truyền ra ngoài sẽ gây ra khủng hoảng trong Thần Vực, bởi vậy trước khi ra tay phải chuẩn bị chu toàn, không để lại bất cứ một người sống nào.
Tuy nhiên, ra tay với thần thành trung ương cũng không dễ dàng như vậy. Tuy bảng đá thiên giới không thể làm Bỉ Ngạn cảnh bị thương, nhưng dù sao cũng sẽ quấy nhiễu Phổ Triết rất nhiều.
“Không nói chuyện này nữa, ngươi đã tìm được phương pháp giải phóng vực sâu Ma Vực chưa?” Bàng Miểu hỏi.
Hàm Thanh Đế thở dài một hơi, sắc mặt có chút hổ thẹn: “Vẫn chưa”
Bàng Miểu nói với vẻ mặt không chút biểu cảm: “Việc thu thập Thần Vũ tệ như thế nào rồi?”
“Hàm Thiên Tiếu đang xử lý, phần lớn các gia tộc quyền thế đã giao nộp Thần Vũ tệ, số lượng cũng không ít” Hàm Thanh Đế thành thật trả lời.
Bàng Miểu gật đầu: “Nhanh lên đi, tuy chúng ta có Liệt Hải Xỉ, nhưng đám Bỉ Ngạn cảnh kia… quá mạnh, chúng ta phải chuẩn bị chu toàn trước khi bọn họ tiến vào Thần vực. Nếu có thể vượt qua kiếp nạn này, đợi khi chúng ta trở về thế giới mẹ, ngươi nhất định sẽ là hộ quốc công thần của tộc Hữu Hùng chúng ta, ta sẽ tiến cử ngươi gia nhập Hiên Viên Vệ!”
Nghe Bàng Miểu nói vậy, Hàm Thanh Đế cũng động lòng. Ông ta chắp tay cam đoan: “Hàm mỗ sẽ dốc hết sức lực!”
***
Cho dù những Hiên Viên Vệ này chọn những thần thành nhỏ sát biên giới để ra tay thì vẫn gây ra khủng hoảng trong phạm vi nhỏ.
Dù sao, sau mỗi một lần Phổ Triết ra tay đều sẽ để lại một thần thành rỗng tuếch.
Ở bên ngoài những thần thành này vẫn còn một vài gia tộc hạng hai hạng ba phân tán lẻ tẻ, khi người của họ thành liền phát hiện thủ vệ cửa thành biến mất không còn một mống.
Đợi khi bọn họ vào trong thành nhìn xem thì lại phát hiện người của cả tòa thành đã mất tích toàn bộ!
Chuyện kỳ lạ như này đã lặng lẽ lan truyền trong mấy đại vực phía Đông Bắc Thần vực.
Dạ Minh thành, Tào gia.
Trong chính sảnh vàng son lộng lẫy truyền ra từng tiếng nhạc du dương trầm bổng, những cô gái xinh đẹp múa hát uyển chuyển. Những vũ nữ này đều là chân thần cấp thấp, ai nấy đều duyên dáng yểu điệu, giơ tay nhấc chân đều tỏa ra hơi thở mê người.
Đó là đạo uẩn của thần đạo Hoặc.
Thần đạo Hoặc tu luyện đến cực hạn có thể mê hoặc lòng người, làm cho người ta mất đi lý trí, tình mê ý loạn.
Có điều, dù sao đạo này vẫn không phải chính đạo, thần thông không phải quá lợi hại. Thường thì những người lựa chọn thần đạo Hoặc trong Thần vực đa số đều là nữ giới, những cô gái này cũng chỉ muốn tăng thêm một chút tư thái mê người cho bản thân hòng bám víu vào một vài cường giả nào đó.
“Tu vi của Thần Phong lão huynh lại tiến thêm một tầng, sợ rằng không cần Bạch gia giúp đỡ cũng cơ thể đạt tới viên mãn, quả thật là kỳ tài có một không hai! Một ngày nào đó khi huynh có được địa vị cao trong Bạch gia và được trọng dụng, huynh chớ quên lão đệ này đấy!”
Hiên Viên Thần Phong tựa vào ghế dựa rộng rãi, trong mắt hiện lên vẻ say mê.
Rượu trong Dạ Minh thành được ủ bằng phương pháp đặc biệt, thậm chí có thể làm cho chân thần cấp cao say như chết.
Người nói chuyện bên cạnh Hiên Viên Thần Phong là thiếu gia nhà họ Tào – Tào Tư.
Mặc dù Tào Tư này mang dáng vẻ của một thanh niên, nhưng thực tế tuổi tác cũng không nhỏ nữa, gã là người đã sống qua hai kỷ nguyên thần.
Nhưng đối mặt với Hiên Viên Thần Phong, gã vẫn gọi một tiếng “ca”.
Tào gia là gia tộc cấp hai, trong tộc cũng có chân thần cấp cao trấn giữ, nhưng những chân thần cấp cao này không thể đánh đồng với Hiên Viên Thần Phong.
Trong mắt Tào Tư, Hiên Viên Thần Phong thực sự là biến thái trong biến thái. Cái kẻ không rõ lai lịch này có thể tu thành chân thần cấp cao chỉ trong vài năm ngắn ngủi, tốc độ nhanh nhường ấy, ngay cả tinh anh của các gia tộc quyền thế trên đảo nổi cũng khó mà sánh bằng! Bây giờ hắn ta đã mơ hồ chạm tới viên mãn!
Tào gia đã truyền tin này lên trên, tin tưởng không bao lâu nữa Bạch gia sẽ đến Dạ Minh thành đón người.
Nếu ngày sau Hiên Viên Thần Phong được Bạch gia trọng dụng, Tào Tư hy vọng hắn ta có thể kéo thêm cả mình theo. Nếu có thể thông qua Hiên Viên Thần Phong tiến vào đảo nổi, đời này của gã xem như không uổng.
“Nếu ta có thể tiến vào Bạch gia, đương nhiên sẽ không quên ngươi” Hiên Viên Thần Phong híp mắt cười nói.
Từ khi bước vào Thần vực cho tới nay, sau khi tìm hiểu về toàn bộ Thần vực thì ánh mắt của hắn ta đã luôn nhắm tới đảo nổi.
Dựa vào thiên phú của mình, tốc độ tiến cảnh của Hiên Viên Thần Phong tương đối nhanh, chỉ trong mười năm đã tu thành chân thần cấp cao đỉnh phong, đủ để nhận được sự coi trọng của gia tộc quyền thế.
Ngay trong khi đang say sưa tại đây, trong lòng Hiên Viên Thần Phong bỗng nhiên hiện lên hình ảnh La Chinh.
Không biết đám nhóc kia bây giờ ở đâu, không biết đã tu thành thần đạo chưa? Vẫn là chân thần cấp thấp, hay vẫn là chân thần cấp trung?
Nếu hắn biết mình đã đặt chân vào gia tộc quyền thế, không biết sẽ có vẻ mặt như thế nào!
Hiên Viên Thần Phong và La Chinh không có mâu thuẫn gì, nhưng La Chinh vẫn luôn là kẻ mà đời này hắn ta nhất định phải vượt qua.
Khi vừa mới tiến vào Thần Vực, Hiên Viên Thần Phong từng hoang mang mất phương hứng một khoảng thời gian. Dù sao đây cũng không phải vũ trụ Đại Diễn mà là Thần vực hoàn toàn xa lạ.
Thế nhưng, sau khi nghĩ tới La Chinh, hắn ta vẫn phải cắn răng đè nén thiên phú của mình xuống, chậm rãi thu hút sự chú ý của gia tộc hạng hai này, sau đó địa vị của hắn ta trong tòa thần thành này cũng lên nhanh như diều gặp gió.
Đến hiện tại, ngay cả gia chủ Tào gia nhìn thấy hắn ta cũng phải nhún nhường ba phần, mà vị đại thiếu gia Tào gia này thậm chí còn đi theo hắn ta làm tùy tùng.
“Báo!”
Đúng lúc này, có người xông vào trong đại sảnh, trên mặt đầy vẻ sợ hãi, giọng nói cũng run rẩy.
Oanh ca yến vũ trong điện cũng bị âm thanh này cắt đứt.
“Chuyện gì mà hoảng hốt như vậy!” Tào Tư đứng bật dậy. Kẻ này quấy rầy nhã hứng của gã và Thần Phong huynh nên đương nhiên gã vô cùng tức giận.
“Lão gia đang bế quan, tiểu nhân chỉ có thể đến đây báo cho thiếu gia Tào Tư. Viêm Nguyệt thành đã xảy ra chuyện!” Người này nói với vẻ mặt kinh hoảng.
Tào gia là gia tộc hạng hai nắm trong tay ba thần thành, Viêm Nguyệt thành là một trong số đó.
Tào Tư cau mày hỏi: “Viêm Nguyệt thành có bảng đá bách giới che chở, có thể xảy ra chuyện gì!”
Trong mắt đa số chân thần, bên trong thần thành đều vô cùng an toàn, bình thường không thể xảy ra chuyện gì lớn.
“Tất cả mọi người trong Viêm Nguyệt thành đều đã biến mất sạch sẽ!” Người kia nói.
Nghe vậy, sắc mặt Tào Tư cứng đờ: “Cái gì? Có phải ngươi hoa mắt rồi hay không?”
“Không thể nào! Không phải một mình tiểu nhân tới đó, nhóm chúng ta có hai mươi người lùng sục khắp Viêm Nguyệt thành suốt nửa ngày cũng không nhìn thấy dù chỉ một người, kể cả các chủ sự Tào gia, tất cả đều không tìm được!” Người nọ nói chắc như đinh đóng cột.
“Sao lại có chuyện này được” Hiên Viên Thần Phong cũng ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc.
Là sức mạnh như thế nào mà có thể biến một thần thành trở nên trống rỗng?
Hơn nữa Tào gia phụ thuộc Bạch gia, toàn bộ Dạ Minh vực đều được Bạch gia che chở, ai lại dám to gan làm ra chuyện như vậy?