Ba tầng của vùng đất Kiếm Đỗng tương ứng với ba giai đoạn của Hồn Nguyên cảnhMặc dù một kích vừa rồi của Trịnh Song Kỳ không dùng hết toàn lực nhưng sức mạnh bộc phát ra tuyệt đối không phải thứ mà một người vừa mới tiến vào Hồn Nguyên cảnh có thể chống đỡ được!
Bọn họ nói La Chinh mới tiến vào vùng đất Kiếm Đỗng hai tháng, chẳng lẽ hắn cũng mới vừa tiến vào Hồn Nguyên cảnh không lâu trước đây?
Điều này căn bản là không thể…
Hồn Nguyên Chi Linh có thể đỡ một đấm của mình mà không rơi vào mệt mỏi ít nhất có tu vi Hồn Nguyên cảnh trung kỳ, thời gian mấy tháng ngắn ngủi đã tu luyện đến Hồn Nguyên cảnh trung kỳ?
Chỉ có một khả năng, La Chinh đã bước vào Hồn Nguyên cảnh rất nhiều năm trước, chỉ có điều gần đây mới được đưa tới vùng đất Kiếm Đỗng mà thôi!
Lúc trước Trịnh Song Kỳ cũng tiến vào Hồn Nguyên cảnh rất lâu mới gia nhập vùng đất Kiếm Đỗng, mặc dù chuyện này không nhiều nhưng vẫn tồn tại.
“Tiến vào Hồn Nguyên cảnh?” La Chinh cũng không ngờ Trịnh Song Kỳ sẽ hỏi như vậy, hắn cúi đầu suy tư một lát, ngay sau đó nói: “Chắc khoảng chừng hơn ba tháng”
Trịnh Song Kỳ nghe nói vậy, sắc mặt sa sầm xuống: “Ngươi coi ta là thằng ngu đấy à? Thời gian hơn ba tháng đã tu luyện tới Hồn Nguyên cảnh trung kỳ, chuyện này quá hoang đường!”
Trịnh Song Kỳ vốn không tin!
“Đúng là chỉ mới ba tháng, La Chinh cùng một nhóm với chúng ta!”
“Chúng ta cùng tiến vào Hồn Nguyên Đại Thế Giới, sao có thể sai được?”
“Đúng vậy, đúng ra mà nói là ba tháng lẻ chín ngày!”
Đám đệ tử mới lên cấp ở phía dưới đài thi đấu đều nhao nhao lên nói, kẻ nào kẻ nấy đều trưng vẻ thề thốt chắc chắn.
Sau khi Trịnh Song Kỳ thấy biểu cảm trên mặt đám đệ tử mới lên cấp này cũng hoàn toàn lơ mơ luôn.
Lúc này Cổ Liệt trên tầng hai cũng lớn tiếng nói: “Song Kỳ huynh, tiểu huynh đệ La Chinh này là đệ tử của Tâm Lưu kiếm phái chúng ta, đúng là ở nhóm đệ tử vừa mới tiến vào Hồn Nguyên cảnh”
Trịnh Song Kỳ cũng quen biết Cổ Liệt, biết Cổ Liệt là người không nói bậy bạ. Sau khi xác định chuyện này, nỗi nghi ngờ trong lòng Trịnh Song Kỳ lại càng thêm mãnh liệt, hắn ta nhìn chằm chằm La Chinh, nói: “Rốt cuộc là ngươi đã làm thế nào?”
Không chỉ có Trịnh Song Kỳ nghi ngờ, thật ra một vài người có tầm mắt đã sớm suy đoán, sau khi La Chinh đạt được Hồn Nguyên Chi Linh có thể nói là tiến bộ thần tốc, trong đó nhất định ẩn giấu bí mật gì đó!
Có điều ban đầu mọi người nhận định “thần tốc” cũng có giới hạn, tốc độ La Chinh tiến bộ chẳng qua chỉ là gấp đôi người khác mà thôi. Bây giờ Trịnh Song Kỳ nhận định La Chinh đã bước vào Hồn Nguyên cảnh trung kỳ, đây đâu có phải là tiến bộ thần tốc? Đây căn bản là một ngày ngàn dặm!
La Chinh nhìn Trịnh Song Kỳ với ánh mắt lạnh nhạt, bày ra vẻ ý vị sâu xa: “Các hạ cũng là người bước vào Hồn Nguyên cảnh, sao lại hỏi vấn đề ngây thơ như vậy?”
Rất nhiều cường giả Bỉ Ngạn muốn trở nên cường đại hơn nên bất chấp dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, mà mọi người ít nhiều gì cũng đều có bí mật của riêng mình, sao có thể cho người khác biết?
La Chinh có thể cống hiến bí mật về Chân Ngộ Thiên, tặng cho toàn bộ Thái Nhất Thiên Cung, cống hiến cho kiếm đạo chính thống này. Nhưng bí mật về thân xác và chân ý của đạo của hắn sao có thể nói cho người ngoài biết?
“Ngây thơ?”
Nghe thấy lời La Chinh nói, trong mắt Trịnh Song Kỳ lóe lên vẻ lạnh lùng, nói: “Nếu ngươi đã không chịu nói, vậy ta chỉ có thể tự tay dò xét!”
Sau khi nói xong, Trịnh Song Kỳ khẽ đạp chân một bước.
Toàn bộ mặt đài thi đấu xuất hiện từng vòng tròn chấn động kỳ lạ, cái đạp nhìn như nhẹ nhàng kia thật ra ẩn chứa sức mạnh cực lớn, một thoáng đó Trịnh Song Kỳ đã biến mất khỏi tầm mắt La Chinh.
Ngay cả các đệ tử tầng một ở bên cạnh đài thi đấu cũng không ai bắt được bóng dáng của Trịnh Song Kỳ, chỉ có một nhóm người ở tầng hai theo bản năng ngẩng đầu, nhìn chằm chằm bóng người Trịnh Song Kỳ đang bay lên.
La Chinh thấy Trịnh Song Kỳ biến mất chỉ chần chừ chưa tới nửa hơi thở, nháy mắt tiếp theo, trên đài thi đấu lại xuất hiện từng vòng tròn rung động, mà La Chinh lại ở chính giữa vòng tròn chấn động đó!
“Ở bên trên!”
La Chinh theo bản năng ngẩng đầu lên, cau mày.
“Chậm rồi” Cổ Liệt lắc đầu.
“Thằng nhóc kia không tránh khỏi cú đạp này rồi” Thư sinh trắng trẻo khẳng định.
Long Nghị cũng đồng ý: “Lần này Trịnh Song Kỳ nghiêm túc rồi, sợ rằng sức mạnh Bỉ Ngạn đó phải đạt tới bảy nghìn thần quân, một cước đạp xuống, sợ rằng thằng nhóc kia bị phế chắc luôn!”
Cho dù La Chinh là thiên tài cỡ nào, chênh lệch giữa hắn và Trịnh Song Kỳ vẫn vô cùng lớn, trừ khi La Chinh có thể không ngừng né tránh, tiêu hao hết sức mạnh của Trịnh Song Kỳ mới có thể có khả năng chiến thắng, nhưng đó là nhiệm vụ gần như không thể nào hoàn thành.
Một cước này đạp tới, La Chinh đã không còn không gian tránh né, hậu quả khi chống cự cũng không khó tưởng tượng.
Các đệ tử tầng một thấy cảnh này, tâm tư mỗi người mỗi khác. Có người mang lòng ghen tị, đám người Phương Nghị thì mang vẻ mặt cười trên sự đau khổ của người khác, mà đám người Phượng Ca thì đầy vẻ lo âu.
Trịnh Song Kỳ là người đứng đầu tầng hai, bây giờ La Chinh khiêu chiến trước thật sự là quá miễn cưỡng.
Nhưng lần này La Chinh cũng không hề có ý định tránh né!
Hắn khẽ nghiêng người, sức mạnh Bỉ Ngạn từ Văn Minh Chi Khí đã phóng ra cuồn cuộn. Cho dù Văn Minh Chi Khí của Thanh Ngọc Chi Linh bị giới hạn trong Thập Tam Trọng Thiên nhưng sức mạnh bộc phát ra vẫn có thể đạt tới tám nghìn thần quân!
Lúc trước vì nguyên nhân thân thể, hắn chỉ có thể vận dụng sức mạnh cường đại như vậy dưới trạng thái Thế Giới Chi Thừa. Nhưng sau khi La Chinh bước vào Hồn Nguyên cảnh trung kỳ, Hồn Nguyên Chi Linh đủ để gánh vác bốn năm nghìn thần quân lực, lại vì chân ý của đạo tồn tại trong thân xác, sức mạnh dung nạp trong Hồn Nguyên Chi Linh đã được gia tăng lên rất nhiều!
“Ào!”
Sức mạnh Bỉ Ngạn tích chứa trong Văn Minh Chi Khí dâng trào, Hồn Nguyên Chi Linh trong cơ thể La Chinh gần như đều bị chèn ép tới cực hạn, từng điểm sáng Hồn Nguyên Chi Linh bành trướng, lồi ra mặt ngoài thân thể La Chinh!
Hồn Nguyên Chi Linh gần như ở ngay bên bờ vực mệt mỏi, nhưng khi Hồn Nguyên Chi Linh rơi vào mệt mỏi, chân ý của đạo cũng truyền tới, duy trì trạng thái của Hồn Nguyên Chi Linh.
“Tám nghìn thần quân lực!”
Một quyền này La Chinh đánh thẳng vào lòng bàn chân Trịnh Song Kỳ!
Trịnh Song Kỳ cũng không để nắm đấm này của La Chinh vào mắt, hắn ta một lòng muốn phá hủy La Chinh, sau đó tìm ra bí mật nhanh chóng tăng sức mạnh từ trên người La Chinh. Nếu hắn ta có thể nắm giữ được bí mật này, đương nhiên sẽ có cơ hội chiếm được một chỗ ngồi trên tầng ba, thậm chí đánh bại người đứng đầu tầng ba – Lý Bôi Tuyết được xứng danh người trước kẻ sau không ai sánh bằng.
Nhưng nháy mắt khi hắn ta đạp xuống cũng cảm nhận được chân phải mình truyền tới một luồng sức mạnh mênh mông cuồn cuộn, luồng sức mạnh đó lại mạnh hơn mình!
“Sao có thể?” Trong mắt Trịnh Song Kỳ hiện lên vẻ kinh sợ.
“Phụt phụt phụt…”
Hồn Nguyên Chi Linh bên trong cơ thể Trịnh Song Kỳ vốn đang phát sáng nhanh chóng tắt phụt, gần như nháy mắt lan từ đùi phải ra toàn thân!
“Rắc rắc rắc rắc!”
Dư lực mà Hồn Nguyên Chi Linh chưa triệt tiêu hết bắt đầu xâm nhập thân thể hắn ta. Luồng sức mạnh này truyền lên từ chân phải Trịnh Song Kỳ, toàn bộ xương ở chân phải, cánh tay phải và nửa bên phải thân thể đều gãy nát, phát ra âm thanh giống như xát đậu.
Gần như không có đường nào để phản kháng, hắn ta ngã khỏi đài thi đấu, trông thê thảm không nỡ nhìn.
Song song với cảnh tượng đó chính là tất cả mọi người yên tĩnh không tiếng động.