“Chính là tại hạ”Trường thương trong tay Hiên Viên Thần Phong khẽ rung lên, nhìn thẳng vào Thi Không Vũ trả lời.
Giai đoạn hiện tại, dưới sự áp chế của Ma Ha, “thế” trong vũ trụ Đại Diễn đã rơi xuống điểm âm.
Nhưng dù là lão tộc trưởng hay các Thiên Tôn đều không có cách nào thực sự tốt để đối phó. Dù sao ở giai đoạn hiện tại, Thánh tộc đang chiếm ưu thế tuyệt đối, gần như không có cách nào để phá giải mưu kế của Ma Ha!
Chỉ cần Thiên Tôn ra tay thì trận quyết chiến cuối cùng với Thánh tộc sẽ lập tức bắt đầu. Nhưng đối mặt với Thánh tộc sâu không lường được, Thiên Vị tộc gần như không nắm chắc được phần nào!
Sau một hồi bàn bạc, bọn họ chỉ có thể mạo hiểm phái Hiên Viên Thần Phong ra đánh một trận.
Hiên Viên Thần Phong tu thần đạo Chân Lý, hiện giờ đã lĩnh ngộ rất sâu. Nếu một kích của hắn có thể thành công, diệt trừ được Ma Ha thì đã đủ để vũ trụ tranh thủ thêm một khoảng thời gian quý báu nữa.
Ma Ha vốn đã định rời khỏi dãy núi này nhưng giờ đây cũng đã dừng bước, quay đầu lại nhìn qua, trên mặt nở nụ cười âm u lạnh lẽo: “Ha, đám lão già xảo quyệt này định thử ta rồi đây…”
Hiên Viên Thần Phong nhận ra ánh mắt của Ma Ha, mũi thương vốn nghiêng xuống phía dưới lại hơi rung động, một tiếng “phàn phật” khẽ vang lên, một cây thương sặc sỡ bắt mắt lóe ra trên không trung, chỉ thẳng về phía Ma Ha.
Đây là một động tác khiêu khích rất tùy ý, nhưng dưới mũi trường thương này, Ma Ha liền cảm thấy trên ngực phải mình truyền đến một cảm giác đau đớn mơ hồ!
Nơi ngực phải là tử huyệt của thân xác Ma Ha. Lúc trước, khi cha hắn luyện ra thân thể tôn quý này cho hắn có một chút sơ suất, nên mới khiến thân thể này của hắn có kẽ hở này. Không ngờ Hiên Viên Thần Phong mới liếc mắt một cái đã nhìn thấu!
“Thú vị đấy!” Ma Ha híp mắt, thấp giọng nói, trong lòng cũng dần có một tia cảnh giác. Xem ra trong những Đạo Tử này, ngoại trừ La Chinh ra thì những người khác cũng không kém. Vậy mà trước đây hắn lại coi thường các Đạo Tử trong vũ trụ Đại Diễn này.
Nhưng Ma Ha cũng không định nhúng tay. Nếu Hiên Viên Thần Phong đã khiêu chiến Thi Không Vũ, hắn cũng có thể quan sát xem sao.
Tiếng hô trong thành Thiết Nguyệt bỗng trở nên to hơn. Trong khoảng thời gian này, võ giả Thánh tộc đều chiếm ưu thế tuyệt đối, dù Nhân tộc hay Ma tộc đề nghị khiêu chiến với võ giả Thánh tộc thì đều bại nhiều thắng ít.
Mà người đề nghị khiêu chiến với Ma Ha cứ thất bại thảm hại hết lần này đến lần khác, chẳng khác gì tự tìm đường chết.
Trong tình huống này, bọn họ gửi gắm hy vọng lên người Hiên Viên Thần Phong thì cũng là bình thường!
“Cuối cùng cũng xuất hiện một vị Đạo Tử. Thật sự khiến ta bất ngờ” Thi Không Vũ nở nụ cười động lòng người, ưỡn thẳng lưng, từ từ lơ lửng trên không trung.
Vẻ mặt của Hiên Viên Thần Phong không mảy may dao động: “Nói ít lời vô nghĩa thôi. Ra tay đi, ta không có nhiều thời gian!”
Thi Không Vũ ngược lại không quan tâm tới thái độ của Hiên Viên Thần Phong, mỉm cười: “Chẳng phải đã bắt đầu rồi sao?”
“Vèo!”
Trong nháy mắt nàng ta nói ra những lời này, một hạt châu màu đen ngay lập tức bắn về phía mặt Hiên Viên Thần Phong!
Hiên Viên Thần Phong khẽ cau mày, hắn phản ứng cực nhanh. Đối mặt với việc đánh lén của Thi Không Vũ, hắn ngửa người ra sau, ngã thẳng xuống dưới.
Mà ngay trong nháy mắt ngã xuống, một viên “Hắc Viêm Châu” lập tức nổ tung. Uy lực của nó đương nhiên không tầm thường, nhưng Hiên Viên Thần Phong đã trốn thoát trước một bước.
Sau khi Hiên Viên Thần Phong rơi xuống thì bỗng vội dừng lại. Trường thương quay nhẹ trong tay hắn, hắn lại lao về phía Thi Không Vũ một lần nữa!
“Chỉ chút tài nghệ này…”
Nhìn thấy Hiên Viên Thần Phong vừa đối mặt đã không ngừng tránh, hoàn toàn không dám đấu lại thì trong lòng Thi Không Vũ đã có đánh giá sơ lược về thực lực của Hiên Viên Thần Phong. Nàng ta nghĩ thầm, Đạo Tử trong vũ trụ Đại Diễn cũng chỉ như thế mà thôi!
“Vèo vèo vèo vèo…”
Thi Không Vũ vung tay lên, từng viên Hắc Viêm Châu giống như những hạt đậu nành, cứ thế bị nàng ném ra…
Mặc dù Hắc Viêm Châu không quý báu như Xá Mệnh Châu, nhưng cũng không phải là pháp bảo bình thường. Đừng nói võ giả bình thường, cho dù là Đại Giới Chủ Thánh tộc thì cũng không thể tiêu xài giống như nàng ta được. Xem ra, trong mắt võ giả Thánh tộc, Thi Không Vũ này chiến đấu với người khác chẳng khác gì cầm của cải đi đập người!
Lần này, Hiên Viên Thần Phong không né tránh nữa. Huống hồ các hạt châu màu đen rơi xuống dày đặc như vậy, hắn cũng không thể lách qua được. Ngoài việc thi triển thuật dịch chuyển không gian để tránh ra thì chắc chỉ có thể cưỡng ép phá vỡ!
Hiên Viên Thần Phong đến là để cứu vãn “thế” trong vũ trụ, đương nhiên hắn không thể thi triển dịch chuyển không gian để trốn tránh.
Thấy những viên Hắc Viêm Châu kia đang bay nhanh, mắt hắn lóe ra một đường vân phức tạp. Trong con ngươi của hắn lúc này, cả thế giới đã biến đổi.
Tu vi của Hiên Viên Thần Phong bây giờ đã tăng lên rất nhiều, khí thế lại càng tăng vọt!
“Chút tài mọn!”
Hắn không cần tránh mà chỉ giơ trường thương lên cao. Trường thương không ngừng điểm lên bầu trời. Trong một nhịp thở này, hắn đã điểm ra vô số thương, hơn nữa mỗi thương đều vô cùng chính xác, tất cả đều điểm ở giữa những hạt châu màu đen kia.
Song, phần lớn võ giả dùng thương sau khi bước vào Thần Hải Cảnh đều có thể làm được như vậy, chẳng qua kết quả thì có sự khác biệt rất lớn.
Những viên Hắc Viêm Châu này chính là thủ đoạn đặc biệt của cường giả Thánh tộc. Ngọn lửa màu đen được phong ấn trong đó, nên cho dù có bị điểm vỡ thì chúng cũng sẽ có tác dụng.
Nhưng Hiên Viên Thần Phong kia đâm thương nhanh như vũ bão, tất cả những viên Hắc Viêm Châu đều vỡ, song ngọn lửa đen trong đó lại không hề được phun ra. Đó là bởi vì hắn có thể nhìn thấu sơ hở trên những hạt châu màu đen này. Mỗi thương hắn đâm ra đều trúng vào điểm sơ hở, trực tiếp phá hỏng tất cả các viên Hắc Viêm Châu!
“Giỏi! Đã nói Hiên Viên Thần Phong là Đạo Tử đứng đầu từ lâu rồi mà. Thực lực quả thật phi phàm!”
“Xem cô nàng Thánh tộc kia ứng phó như thế nào?”
“Hiên Viên Thần Phong, giết cô nàng Thánh tộc kia!”
Trong mắt rất nhiều người, giờ phút này Hiên Viên Thần Phong dường như đã thắng chắc. Cũng bởi vì hắn vừa thể hiện ra chiêu thức ấy nên cũng làm cho bầu không khí trong thành Thiết Nguyệt ngày càng sục sôi.
“Thần đạo Chân Lý, quả nhiên lợi hại…” Thi Không Vũ khen ngợi một câu. Bàn chân nàng ta nhẹ nhàng đạp một cái, nhanh chóng lùi về phía sau. Nàng phải tránh đòn tấn công của Hiên Viên Thần Phong, rồi mới tính chiêu tấn công được…
Nhưng Hiên Viên Thần Phong không định cho Thi Không Vũ cơ hội. Sau khi điểm vỡ những hạt châu màu đen kia, hắn nhấc chân, bước lên cao một cái!
“Ầm!”
Dưới chân Hiên Viên Thần Phong truyền đến một tiếng nổ vang. Tốc độ lao tới của hắn bỗng tăng lên gấp mấy lần, thế đi lại càng kinh người hơn. Hầu như chưa kịp thấy hắn di chuyển thế nào đã thấy hắn xuất hiện ở trước mặt Thi Không Vũ một cách kỳ lạ.
Nét mặt Hiên Viên Thần Phong lạnh lùng không có chút thương xót nào. Ở trong mắt hắn, cô nàng ưu tú của Thánh tộc trước mắt này đã biến thành đường nhỏ và chấm tròn. Giờ đây nàng chỉ là một nhóm quy tắc mà thôi!
“Chết đi!”
Mũi thương bỗng nhiên đâm về phía một cánh tay của Thi Không Vũ!
Cảnh tượng này khiến các võ giả vây xem có phần không hiểu. Cơ hội tốt như vậy, vì sao không đánh vào đầu nàng ta? Hắn muốn phế đi một tay của người phụ nữ Thánh tộc này ư? Tới thời điểm này rồi mà Hiên Viên Thần Phong còn có thể thương hương tiếc ngọc với một cô gái tộc khác? Điều này quả thật khó hiểu…
Nhưng vào giờ phút này, khuôn mặt đẹp như hoa của Thi Không Vũ bỗng biến sắc!
Nếu dùng thủ đoạn bình thường, cho dù phá hủy cánh tay này của nàng ta thì cũng sẽ không gây tổn thương đến tính mạng.
Nhưng Hiên Viên Thần Phong lĩnh ngộ được thần đạo Chân Lý, tử huyệt mà hắn nhìn ra không thể sai được, cho dù là bản thân Hiên Viên Thần Phong cũng cảm thấy vô cùng kỳ quái. Vì sao mệnh môn của cô gái này lại nằm trên cánh tay phải của nàng ta. Nhưng hắn sẽ không nghi ngờ về thứ chính hắn thấy, cho nên một thương này đâm ra cũng không hề do dự!
“Ầm!”
Một thương này xuyên qua cánh tay phải của Thi Không Vũ, rơi ra một hạt châu đen láy được bọc trong một vũng máu!
Hạt châu đen láy này chính là Xá Mệnh Châu của Thi Không Vũ!
Lúc trước nàng ta có bảy viên Xá Mệnh Châu, những viên Xá Mệnh Châu này có thể thay nàng ta chịu một đòn tổn thương trí mạng. Vào lúc La Chinh trở về vũ trụ, một kích của hắn đã phá vỡ bốn viên Xá Mệnh Châu. Sau đó Thi Không Vũ mới thông minh hơn một chút, chia ba viên Xá Mệnh Châu còn lại ra giấu ở khắp thân thể mình.
Nhưng trong khi Hiên Viên Thần Phong dùng thần đạo Chân Lý nhìn thấu mệnh môn của Thi Không Vũ, hắn lại phát hiện nàng ta có tới mấy mệnh môn. Một thương này xem như đã loại bỏ một mạng sống của Thi Không Vũ!
“Thì ra là thế” Mặc dù Hiên Viên Thần Phong không biết sự tồn tại của Xá Mệnh Châu, nhưng hắn cũng biết, muốn đánh chết cô gái này thì phải phá vỡ hết mấy mệnh môn khác!
“Vèo!”
Gần như không hề dừng lại, hắn dễ dàng đâm ra một thương nữa. Một thương này chính là điểm vào phần bắp chân của Thi Không Vũ.
“Phụt!”
Lại một viên Xá Mệnh Châu khác bị Hiên Viên Thần Phong đánh vỡ, phun ra cùng một đám máu!
Những viên Xá Mệnh Châu này chính là hậu thuẫn của Thi Không Vũ, đủ để nàng ta bất tử. Nhưng giờ phút này bị Hiên Viên Thần Phong liên tiếp phá vỡ hai viên, trong lòng nàng ta đã sợ hãi đến cực điểm, nhất thời cũng sinh ra ý nghĩ liều mạng.
Nàng ta cắn răng, xoay người trên không. Hai tay đột nhiên mở ra, hai thanh Kiếm Vân liền hiện ra dọc theo hai cánh tay của nàng.
Ở vũ trụ Đại Cực, thiên phú của Thi Không Vũ chỉ đứng sau Ma Ha, nhưng bản thân nàng ta không hề chuyên tâm tu luyện, khi gặp địch toàn dựa vào pháp bảo. Nhưng nàng ta lại có địa vị cực cao trong Thánh tộc, pháp bảo lợi hại trong tay nhiều không đếm xuể, hai thanh Kiếm Vân kia được xem là sát chiêu mạnh nhất của nàng ta!
Hiên Viên Thần Phong cảm nhận được khí thế mạnh mẽ trong thanh Kiếm Vân kia, nhưng hắn vẫn không hề định lui lại!
“Xoẹt xoẹt xoẹt…”
Vô số thanh kiếm nhỏ một màu trải ra dọc theo toàn thân Thi Không Vũ, tạo thành một luồng gió lốc, bao quanh Hiên Viên Thần Phong.
Lúc này, ánh sáng trong hai mắt Hiên Viên Thần Phong lập tức đậm hơn, giống như hai ngôi sao lấp lánh. Dưới sự phát huy toàn lực, thương quy tắc cũng chuyển động tới cực hạn…
“Vỡ!”
Hiên Viên Thần Phong không quan tâm, muốn đánh chết Thi Không Vũ trước!
Nhưng đúng vào giờ phút này, một giọng nói thần bí đột nhiên vang lên…
“Đủ rồi!”
Dưới một tiếng quát to này, cả Thi Không Vũ và Hiên Viên Thần Phong đều cảm thấy xao động!
Còn các võ giả cấp thấp trong thành Thiết Nguyệt ở quá gần nơi này nên gần như theo phản xạ mà hai chân run lên, đồng loạt quỳ xuống…