Trong những con sóng ngầm này chứa sức mạnh sợ hãi nguyên thủy, chúng bao trùm La Chinh chỉ trong giây látDù La Chinh dùng thần thức cũng không thể nào thăm dò được sự tồn tại của những vật không thể xác định này, nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được chúng đang tới rất gần.
Trần Hoàng Dịch Kiếm cũng từng nói những ác ma mạnh nhất cũng không phải đối thủ của những vật không thể xác định này. Dù là thánh nhân cũng chắc chắn phải chết…
Thực lực của La Chinh hiện giờ không thể nào đối kháng được với chúng.
Tốc độ của những vật không thể xác định này cực nhanh, một cảm giác sợ hãi mãnh liệt truyền từ trong những con sóng ngầm tới.
Tim của La Chinh đập cực nhanh, toàn thân như bị rơi vào hầm băng, ngay cả nhúc nhích cũng cực kỳ gian nan.
Khoảng cách giữa Trần Hoàng Dịch Kiếm và La Chinh lại càng lúc càng xa, ánh sáng màu vàng kim kia cũng đã hoàn toàn biến mất, bóng tối vô tận và sự sợ hãi mãnh liệt bao trùm lấy La Chinh.
“Thảo Viêm Kim!”
Lúc trước, Trần Hoàng Dịch Kiếm từng đưa một khối Thảo Viêm Kim cho La Chinh để phòng ngừa tình huống bất ngờ. Bây giờ chính là lúc phát huy tác dụng của nó.
Một khối kim loại nho nhỏ xuất hiện trên lòng bàn tay của La Chinh. Tuy cả cơ thể hắn đã đông cứng như một pho tượng nhưng hắn vẫn cắn răng, rút một sợi đạo uẩn ở thế giới trong thân thể ra, đẩy vào trong khối Thảo Viêm Kim kia.
“Xèo xèo…”
Giây phút Thảo Viêm Kim bị kích hoạt, nó sinh ra phản ứng kỳ diệu với năng lượng đạo uẩn.
Một dòng nước ấm áp quét qua toàn thân La Chinh, sức mạnh sợ hãi nguyên thủy bị đẩy hết ra ngoài chỉ trong nháy mắt.
“Rầm rầm…”
Những “vật không thể xác định” vốn vây kín xung quanh vội vã tản ra vì kiêng kị ánh sáng màu vàng óng kia…
Vừa rồi La Chinh cảm nhận được “vật không thể xác định” cách hắn gần nhất có lẽ còn chưa đến một mét.
“Nguy hiểm thật!”
La Chinh cầm chặt Thảo Viêm Kim trong tay, trên mặt lộ ra vẻ mừng thầm.
Nhưng ánh sáng màu vàng kim tản ra từ Thảo Viêm Kim cũng chỉ có thể ngăn không cho những thứ ấy tới gần mà thôi, đám Ác Nghiệt vẫn núp trong nước đen không hề rời đi.
“Oa oa…”
Kèm theo tiếng trẻ con khóc nỉ non truyền tới là từng xoáy nước cực mạnh trút xuống.
“Vèo vèo vèo vèo…”
Đầu La Chinh đột nhiên cúi về phía trước, một luồng sức mạnh khổng lồ đẩy về phía sau. Đồng thời, hắn thi triển “Ngự Thủy Lưu Vân”, giúp tốc độ của chính mình tăng vọt, lao vun vút đi như một con cá kiếm.
“Vù…”
Trước khi những xoáy nước kia trút xuống, La Chinh đã lao đi rồi. Thế nhưng trong nước đen, xung quanh đều là một màn đêm đen kịt, hắn chẳng thể tìm được lối ra.
“Làm sao bây giờ?”
Dưới tình thế cấp bách, hắn dùng chân nguyên truyền âm để truyền âm thanh ra ngoài.
Trần Hoàng Dịch Kiếm cách La Chinh cũng không quá xa, hắn ta vẫn có thể nghe được giọng nói của La Chinh.
“Đi lên trên! Ta sẽ dụ những Ác Nghiệt khác!”
Trần Hoàng Dịch Kiếm đưa ra một đề nghị…
Bây giờ chỉ có thể để La Chinh rời khỏi Hắc Thủy vực, đợi tới khi Trần Hoàng Dịch Kiếm chạy thoát được rồi đi tìm hắn sau.
Đây là lựa chọn bất đắc dĩ, nhưng hiện giờ bọn họ cũng chẳng còn cách nào khác.
Ngay cả Đông Phương Thuần Quân, mặc dù ông ta đã chuẩn bị kỹ càng mà vẫn bị một đám côn trùng nuốt linh hồn và một đám tiểu ác ma làm cho sứt đầu mẻ trán.
Dù sao nơi này cũng là vực sâu Ma Vực, lại còn là biển minh tưởng.
“Hướng lên trên ư…”
Trên đỉnh đầu hắn vẫn có từng xoáy nước như những chiếc kim bắn xuống.
Chắc chắn con Ác Nghiệt này đang ở phía trên đỉnh đầu La Chinh. Căn cứ vào hướng của những xoáy nước này, thậm chí hắn có thể phán đoán được phương hướng đại khái của nó, vậy nhưng lại chẳng làm được gì nó.
“Ác Nghiệt” chẳng qua chỉ là một “vật không thể xác định” có tên mà thôi, bản thân chúng cũng chỉ là nỗi sợ, là một cảm xúc mà thôi. Hắn chẳng có cách nào phản kích chúng…
“Liều mạng thôi!”
Trong nháy mắt, La Chinh đưa ra quyết định.
Những xoáy nước này quả thực rất lợi hại, nếu bị chúng bắn vào đầu, e rằng linh hồn của người bị trúng cũng tan thành mây khói. Nhưng trên người La Chinh vẫn có một con át chủ bài, chính là bí giả thần thông “Phong Vân Độn”. Hắn tin rằng, khi hắn đối mặt với cái chết, Phong Vân Độn có thể giúp hắn chạy trốn.
Đây cũng là một trong những sức mạnh giúp La Chinh có can đảm đâm đầu tiến lên!
“Vèo!”
La Chinh khẽ con thân người, ngửa đầu lao thẳng lên trên theo hướng vuông góc với đáy biển.
“Vù vù vù vù…”
Một vài xoáy nước nhỏ xíu tụ lại, lao thẳng xuống dưới.
“Dịch Thần Nhất Kiếm!”
Thừa Ảnh kiếm đột nhiên quét ngang một cái, từng ánh kiếm bắn lên trên theo hình xoắn ốc.
Sau khi đánh tan mấy xoáy nước kia, La Chinh đã vượt qua đợt công kích đầu tiên của Ác Nghiệt.
Trong lòng hắn hơi mừng rỡ, xem ra không phải không có cơ hội lao ra…
Tốc độ nổi lên trên của hắn cực nhanh. Như vậy đợt tấn công thứ hai của Ác Nghiệt rất có thể sẽ tới từ hai bên, thậm chí có thể tấn công từ dưới lên nữa.
Nhưng La Chinh vừa đưa ra phán đoán xong thì trên đỉnh đầu lại có một vài xoáy nước hình thành một lần nữa.
Tốc độ bay của Ác Nghiệt trong nước đen nhanh hơn nhiều so với tưởng tượng của La Chinh. Dù tốc độ của hắn đã cực nhanh rồi, nhưng những thứ này vẫn cứ luôn hình thành trên đỉnh đầu hắn.
“Đợt công kích thứ hai tới rồi…”
La Chinh đột nhiên lắc mình một cái, lại chém vài nhát kiếm nữa.
Lần này hắn không còn may mắn như trước nữa, đám xoáy nước bắn xuống dưới của đợt công kích thứ hai vừa nhỏ vừa dày đặc, chúng tránh thoát hết các ánh kiếm mà La Chinh chém ra.
“Phù phù phù phù phù…”
Chỉ trong nháy mắt, mấy chục xoáy nước bắn trúng bả vai, hai tay và hai chân của La Chinh…
“Phập phập phập phập…”
Từng xoáy nước bắn tới, xuyên thủng xương của La Chinh.
Mấy chục xoáy nước đồng thời bắn trúng người hắn khiến xương cốt tứ chi của hắn vỡ vụn.
“Hình như những xoáy nước này nhắm thẳng vào tứ chi của mình thì phải?”
Sau khi bị những xoáy nước này bắn trúng, trong lòng La Chinh sinh ra suy nghĩ này.
Suy cho cùng hắn luôn trông mong “bí giả thần thông” bị kích phát, cho nên mới để ý tới điểm này.
Có vẻ Ác Nghiệt kia không có ý giết mình?
La Chinh đang suy nghĩ thì trên đỉnh đầu truyền tới tiếng “ào ào”, đó là tiếng của nước và bong bóng ma sát với nhau.
Chắc chắn có một dòng nước khổng lồ đang đổ xuống dưới…
Nhưng xương cả tay và chân của La Chinh đều vỡ vụn hết rồi, không còn linh hoạt như trước được nữa. Dù năng lực phục hồi thân thể của hắn nhanh tới mức đáng kinh ngạc, nhưng cũng cần một thời gian nhất định để phục hồi lại.
“Soạt!”
Chỉ một lát sau, một dòng nước khổng lồ cuốn lấy La Chinh.
Dòng nước này không có tính sát thương, nhưng nó lại chảy liên tục xuống bên dưới làm toàn thân La Chinh không tự chủ được, dần dần chìm xuống dưới.
“Nó muốn đưa mình đi đâu?”
Trong tay La Chinh vẫn nắm chặt khối Thảo Viêm Kim kia, thần thức nhanh chóng được thả ra…
Hắn cảm nhận dựa vào thần thức của mình, đáy biển minh tưởng ở độ sâu khoảng ba, bốn nghìn mét bên dưới, hắn đang chìm xuống dưới với tốc độ cực nhanh.
“Chắc không tới mức làm mình bị đụng chết chứ?” Trong lòng La Chinh hơi hoang mang.
Nhưng lúc này La Chinh đã bình tĩnh lại, hắn rất muốn nhìn xem rốt cuộc những “vật không thể xác định này” định làm gì với mình.
Ở độ sâu khoảng ba, bốn nghìn mét, với tốc độ chìm như thế này thì gần như chỉ cần chớp mắt là tới nơi.
Khi La Chinh bị đẩy xuống đáy biển, hắn cảm thấy vai mình chạm vào thứ gì đó mềm nhũn. Không ngờ đáy biển lại bị lún xuống, làm xuất hiện một cái hố lớn có đường kính khoảng hơn nghìn mét!
*Wakalà đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩmBách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!