Nhờ câu nói này mà La Chinh đã ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đềNhưng song song đó, trong đầu hắn cũng hiện ra một câu hỏi: “Nếu xoáy nước này không biến mất, vậy chẳng phải trong biển Chân Ý đầy rẫy toàn là xoáy nước sao?”
Lăng Sương gật đầu đáp: “Đúng! Bọn họ từng thống kê rồi… Ước tính có khoảng hơn một nghìn hai trăm xoáy nước…”
Xoáy nước trong biển Chân Ý mới bắt đầu xuất hiện trong vòng hai mươi nghìn năm đổ lại. Chúng có một loại ma lực rất đặc biệt, chỉ cần bị cuốn vào trong đó là không thể nào rời đi.
Ban đầu, những xoáy nước ấy chỉ xuất hiện trong phạm vi từ đoạn sáu đến đoạn chín mà thôi. Khi đó có rất nhiều sinh linh bị cuốn vào trong xoáy nước.
Sau khi bị nhốt chặt trong đó, rất nhiều sinh linh sở hữu thiên phú cực cao dù có cố gắng cả đời cũng không thể nào vượt qua xoáy nước, tiền đồ tốt đẹp cứ thể bị hủy hoại.
Suốt khoảng thời gian ấy, mọi sinh linh tiến vào biển Chân Ý phải luôn sống trong cảnh hãi hùng lo sợ, lúc nào cũng tập trung quan sát động tĩnh của dòng nước, chỉ sợ bị cuốn vào trong xoáy nước.
Sau này có người nghĩ ra biện pháp đặc thù, lợi dụng phương pháp chế tạo hồn đan để đưa một loại thuốc nhuộm nào đó vào biển Chân Ý, sau đó khuấy trộn nó vào trong xoáy nước.
Một khi xoáy nước sinh ra, vùng biển và thế giới bên ngoài hoàn toàn bị ngăn cách với nhau. Những người khác trong lúc vượt qua biển Chân Ý có thể nhìn thấy từng khu vực màu xanh nhạt hoặc vàng nhạt đang xoáy tròn từ xa, sau đó lập tức bẻ lái tránh đi.
Sau này, những xoáy nước ấy dần lan tràn ra phía ngoài của biển Chân Ý. Những năm qua, ngay cả đoạn thứ năm hay thứ tư cũng lần lượt xuất hiện rất nhiều xoáy nước, nhưng từ đoạn một đến ba thì vẫn chưa.
“Thật không ngờ xoáy nước lại xuất hiện ngay trong đoạn thứ hai, hơn nữa chúng ta còn vừa vặn đụng phải” Lăng Sương sầu khổ nói.
La Chinh nhìn mấy chiếc thuyền chân ý đang lao nhanh về phía mình, nói: “Vậy chẳng phải họ liều mạng lùi lại như vậy cũng chẳng mang lại kết quả gì?”
“Ừ, chỉ cần bị cuốn vào trong xoáy nước tức là chúng ta đã bị ngăn với biển Chân Ý rồi. Có giãy giụa thế nào đi nữa cũng không vọt ra ngoài được” Lăng Sương thở dài, nói.
“Vụt, vụt…”
Trong lúc nói chuyện, những chiếc thuyền chân ý kia đã lướt qua hai bên thuyền của La Chinh và Lăng Sương, lao vùn vụt về vùng biển sau lưng họ.
“Biết đâu sẽ có cách phá giải thì sao. Chúng ta cũng thử một chút xem” La Chinh thấy Lăng Sương sa sút tinh thần bèn mở miệng an ủi.
Lăng Sương bĩu môi. Chính vì nàng cứ mải đợi La Chinh nên mới bị rơi vào xoáy nước như này, nếu không, với năng lực của nàng thì chắc hiện giờ đã qua đoạn thứ năm rồi.
Nhưng nàng cũng tự biết rằng đó là do bản thân mình cam tâm tình nguyện chờ La Chinh. Bây giờ nàng cũng chỉ biết tự trách mình xui xẻo mà thôi.
Sau khi La Chinh chỉnh đầu thuyền hướng về hướng ngược lại, ý nghĩ trong lòng nàng cũng nhoáng lên, điều khiển thuyền nhỏ bám theo sau lưng hắn.
Đến lúc này, không chỉ có Nhân tộc phản ứng lại kịp mà các chủng tộc khác dường như cũng hiểu ra, vội vàng thay đổi hướng đi của thuyền chân ý, chen nhau lội ngược trở về.
Không bao lâu sau, La Chinh đã thấy một hàng dài mấy chiếc thuyền chân ý của Nhân tộc đứng yên tại một nơi nào đó trên mặt biển. Phía trước thuyền như có một bức tường vô hình chặn đứng, dù có cố gắng thế nào cũng không thể vượt qua được!
“Sao xui xẻo quá vậy, mới lĩnh ngộ được chân ý thì đã rơi vào xoáy nước rồi!”
“Ta không tin!”
“Mấy lời đồn kia không phải là sự thật! Nhất định có cách thoát khỏi xoáy nước!”
Mấy người kia không cam lòng gào lên, nhìn ai cũng như trời sắp sập đến nơi.
Những người muốn chinh phục Bỉ Ngạn có ai là không hy vọng mình có thể bước chân lên Bỉ Ngạn đâu? Rơi vào xoáy nước đồng nghĩa với tiền đồ của mình bị hủy mất, ai lại cam lòng cơ chứ?
“A hu!”
“A hu…”
“Réc réc réc…”
Thuyền chân ý của những chủng tộc khác cũng không thể nào rời khỏi xoáy nước, mấy con yêu trên thuyền đều ngửa mặt lên trời phát ra đủ loại tiếng kêu. Chúng đang dùng ngôn ngữ của chính tộc mình để bày tỏ sự không cam lòng.
La Chinh đứng trên thuyền chân ý, tiến đến gần biên giới xoáy nước. Hắn có thể trông thấy rõ ràng nơi giao nhau giữa hai dòng nước khác biệt, mà khi con thuyền của hắn tiến tới gần nơi ấy cũng cảm giác dược một sức mạnh vô hình nào đó bẻ ngoặt hướng thuyền của hắn đi.
“Đây là sức mạnh của dòng nước ư? Không có khả năng ấy…”
Dòng nước ở gần đoạn thứ nhất còn xiết hơn chỗ này nhiều, vậy mà hắn vẫn có thể vượt qua được. Trong khi đó, dòng nước ở đây hết sức êm dịu, không thể nào ngăn cản La Chinh vượt qua.
Sau đó La Chinh lại xoay ngang thuyền ra, thậm chí còn định lật thuyền lại để vượt qua, hay dốc hết sức đẩy thuyền chân ý mạnh mẽ xông qua… Nhưng hắn thử mấy biện pháp liên tiếp mà chẳng có cái nào thành công, con thuyền của hắn vẫn bị nhốt trong xoáy nước này!
“Không có tác dụng đâu…” Lăng Sương ủ rũ nói: “Có người từng thả cả Xích Linh Hồn vào trong xoáy nước rồi mà vẫn không thể lôi thuyền chân ý ra khỏi đây được. Bọn họ đã dùng hết mọi cách có thể nghĩ ra, thậm chí còn định bỏ thuyền chân ý mà chỉ kéo mỗi người ra thôi… Nhưng tất cả đều thất bại…”
Người mà ban nãy Lăng Sương nhắc tới chính là đường ca của nàng, năm năm trước hắn ta bị nhốt trong một xoáy nước ở đoạn thứ sáu.
Lúc mới bị rơi vào vòng xoáy, đường ca của nàng cũng nghĩ ra mọi biện pháp để thoát đi. Tại thế giới mẹ, trưởng bối trong gia tộc nàng cũng là nhân vật vô cùng hùng mạnh, vậy mà vẫn không thể nào cứu đường ca ra.
Mấy năm qua, nàng cứ thế nhìn đường ca mình từ một thiên tài rực rỡ chói lọi sa đọa dần thành một kẻ vô dụng chỉ biết mượn rượu giải sầu.
Trước đó không lâu nàng còn đang nghĩ xem mình có thể làm gì để an ủi đường ca, nào ngờ bây giờ lại đến phiên nàng dính phải!
Trong lúc La Chinh đang thử nghiệm, sinh vật hình sói bỗng lái thuyền chân ý đến gần hai người họ, dùng ngôn ngữ loài người bập bẹ nói: “Loài, loài người… Các ngươi có cách rời khỏi nơi này kh…”
“Cút sang một bên đi!”
Tâm trạng Lăng Sương vốn dĩ đã rất tệ rồi, bây giờ nghe được tiếng của sinh vật hình sói này bèn lập tức phát hỏa.
“Này cô bé loài người, ngươi có biết thân phận ta…” Sinh vật hình sói kia không biết sao Lăng Sương lại nóng giận đến vậy.
Ngay lúc này, dây chuyền Vu Hồn trước ngực nàng bỗng phát ra khí tức vô cùng hùng mạnh, thanh kiếm nhỏ bắn ra từ giữa trán nàng và phóng thẳng về phía dương hồn của sinh vật hình sói.
“Bùm!”
Cùng với tiếng nổ vang trời, dương hồn của sinh vật hình sói nọ đã bị thanh kiếm linh hồn đâm xuyên qua. Lúc này nó giống như bị thi triển Định Thân Thuật, đứng yên trên thuyền nhỏ như một pho tượng, còn thuyền chân ý thì bắt đầu vỡ nát và chìm dần vào trong biển Chân Ý!
Chỉ trong nháy mắt, sinh vật hình sói đã bị Lăng Sương đánh chết.
“Mạnh quá!”
Thấy cảnh này, hai mắt La Chinh cũng lóe lên.
Hắn biết lai lịch của “Tiểu Sương” ắt hẳn không tầm thường, nhưng lại không ngờ trong cơn tức giận, dương hồn của nàng lại đạt đến thực lực nhường ấy.
Những sinh vật hình sói còn lại thấy đồng bạn của mình bị giết bèn phát ra tiếng tru đầy phẫn nộ. Nhưng dù gì chúng nó cũng là sinh linh có trí tuệ, biết rõ cô gái Nhân tộc này không dễ trêu vào nên đâu dám tiến lại gần?
Sau khi trút giận xong, Lăng Sương mới thở dài thườn thượt: “Xem ra chỉ còn cách chuyển kiếp sống lại… Nếu La Chinh ngươi có thể đến thế giới mẹ thì ta cũng có thể giúp ngươi tìm lửa ký ức và giúp ngươi sống lại…”
Cách duy nhất để phá giải xoáy nước này chính là chuyển kiếp sống lại, bởi thứ mà xoáy nước vây nhốt chỉ là linh hồn. Việc chuyển kiếp sống lại tương đương với đặt lửa ký ức vào một linh hồn và thể xác mới tinh, làm lại mọi thứ từ đầu.
Đương nhiên La Chinh cũng biết đến con đường ấy, nhưng hắn chỉ mỉm cười nói: “Tiểu Sương, ngươi không cần quá vội vã. Mọi thứ đều có ngoại lệ, chúng ta luôn có thể nghĩ ra cách phá giải”
* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!