La Chinh nhắm mắt cũng có thể cảm giác được khí thế tỏa ra từ bốn thanh kiếm vô hình ấyĐó chính là Lục Thần Tứ Kiếm!
Phật Hoàng kiếm dẫn đầu lao thẳng vào mặt La Chinh, ba kiếm còn lại thì vòng qua bên cạnh hòng bao vây hắn lại.
Có điều La Chinh quá hiểu Lục Thần Kiếm Trận, làm sao hắn có thể để mình rơi vào trong đó chứ?
La Chinh không lùi mà còn tiến tới đối mặt với Phật Hoàng kiếm.
Lúc hai bên chỉ còn cách nhau một thước, thân thể hắn chợt xoay ngang và lách qua thân Phật Hoàng kiếm vô hình kia như cá vậy!
Bốn thanh kiếm đều bị La Chinh bỏ lại sau lưng!
“Vèo!”
La Chinh thuận thế đạp nhẹ lên mặt đất rồi vọt về phía “ảnh ảo” trước cửa kia.
Ảnh ảo bình thường chỉ có thể ngưng tụ ra vẻ ngoài giống nhau, chuyện này rất đỗi bình thường.
Thế nhưng ảnh ảo có thể sử dụng Lục Thần Kiếm Trận trước mắt lại khiến La Chinh kinh ngạc cực kỳ, cũng càng muốn biết rõ rốt cuộc thứ đó là gì.
Không ngờ ảnh ảo đứng chỗ khe cửa chỉ mỉm cười với hắn rồi lui vào trong.
Cùng lúc đó, giọng nói của chính hắn lại truyền vào tai.
“Đuổi theo đi, ngươi đã không còn đường lui rồi…”
La Chinh hơi sầm mặt khi nghe đến đó.
Tuy hắn biết rõ đây là một cái bẫy nhưng không thể không đi theo.
Hang động phía sau hắn thông với vùng nước đen kia. Chưa nói hắn có thể đối phó với “Ác Nghiệt” hay không, chỉ những vật không thể xác định kia đã đủ làm hắn bó tay rồi.
Sau khi đẩy cánh cửa ra, một luồng khí lạnh chợt ập đến.
Một cung điện băng khổng lồ xuất hiện trước mặt La Chinh!
Cả cung điện đều được dựng nên bằng băng, sương mù màu trắng sữa do khí lạnh dày đặc đông thành chợt bay về chỗ cánh cửa đồng xanh mà La Chinh đang đứng.
Không đến một lần hô hấp, gương mặt La Chinh đã phủ một lớp sương lạnh.
Khí lạnh lẻn vào trong cơ thể làm máu khắp người gần như đông lại.
“Khí lạnh thật dày đặc!”
La Chinh nhẹ nhàng giậm chân, một đạo uẩn bắt đầu chạy từ gót chân hắn lên rồi hóa thành một ngọn lửa cháy hừng hực.
“Xoẹt!”
Ngọn lửa cháy lan ra bốn phương tám hướng, cuối cùng đẩy hết khí lạnh ở trong lẫn ngoài cơ thể La Chinh đi mất.
Cùng lúc đó, La Chinh lại nhìn thấy ảnh ảo của “bản thân” trong tầng khí lạnh cuồn cuộn.
Ảnh ảo đang đứng ở cách đó không xa, ngoắc ngón tay khiêu khích La Chinh rồi lại bay vào trong làn khí lạnh.
Đôi cánh sấm sét phía sau lưng La Chinh giang rộng ngay khoảnh khắc khi ảnh ảo di chuyển.
“Đùng!”
Mặc dù hắn không còn đường lui nhưng hắn vẫn muốn bắt lấy ảnh ảo đó.
Đôi cánh sét vừa vung lên thì cả người hắn đã bay đi hơn trăm mét!
La Chinh đã tập trung chú ý vào ảnh ảo từ lâu, bởi vậy hắn vừa chui vào trong làn khí lạnh màu trắng sữa thì đã lao về phía ảnh ảo.
“Ngươi còn tưởng rằng ta là ảnh ảo à?”
Lúc giọng nói ấy vang lên, ảnh ảo La Chinh bỗng xoay người vung nắm đấm vào bàn tay của La Chinh!
“Bụp!”
La Chinh thoáng chốc cảm nhận được một sức mạnh khổng lồ ập đến khi nắm đấm và bàn tay tiếp xúc với nhau!
“Sức mạnh này…”
Con ngươi của La Chinh hơi mở to.
Sức mạnh này lại ngang bằng với mình…
Bởi vì La Chinh chưa chuẩn bị đủ cũng như không điều chỉnh thân hình cho tốt nên đã bị cú đấm ấy đánh bay ngược ra ngoài!
Sau khi bay ngược hơn trăm mét trên không trung, La Chinh bỗng dùng sức hạ cơ thể xuống.
“Xẹt…”
Đôi chân hắn vạch ra hai dấu vết mảnh dài trên mặt băng sáng trong suốt.
“Ảnh ảo La Chinh” kia vẫn khẽ cười với hắn, đồng thời đi về phía trước với tốc độ không nhanh không chậm.
Sau đợt giao tranh vừa rồi, La Chinh trở nên thận trọng hơn.
Rất ít chân thần đại viên mãn có thể đối đầu với hắn. Sau khi dung nạp sức mạnh hoang thần, ngay cả á thánh cũng không thể sánh bằng hắn.
Thông thường thì ảnh ảo sẽ thua xa bản thể!
Ảnh ảo do “Hóa Thân Nhu Thủy” biến thành chỉ có bốn, năm phần mười sức mạnh của bản thể, còn ảnh ảo được tạo ra từ Đại Tử Khí Thuật thì có số lượng rất nhiều nhưng sức mạnh lại không bằng một phần nghìn bản thể.
“Hiện giờ ta không ở trong ảo cảnh phải không?” La Chinh hỏi 9527.
“Không” 9527 trả lời.
Từ sau lần vô ý rơi vào ảo cảnh ở vùng đất chuyển thế, La Chinh đã trở nên cảnh giác hơn nhiều.
Tựa như “ảnh ảo” bất hợp lý ở phía trước, có lẽ nó chỉ có thể được sinh ra trong ảo cảnh mà thôi.
Nhưng dù nơi này là ảo cảnh cũng không thể nào mê hoặc 9527.
“Chẳng qua ảnh ảo đó làm ta thấy rất kỳ quái” 9527 nói thêm.
“Kỳ quái thế nào?” La Chinh hỏi.
“Nó không giống như ảnh ảo, mà là chính ngươi đó” Giọng nói của 9527 pha chút hoang mang rõ rệt.
Sự nghi ngờ trong lòng La Chinh bắt đầu trào dâng như sương mù dày đặc sau câu nói của nó.
Hắn lưỡng lự đi vài bước rồi cuối cùng đành phải kiên trì theo sau ảnh ảo.
Không biết tòa cung điện băng này sâu bao nhiêu dặm.
Hắn đi qua những tầng khí lạnh và những cánh cửa, cuối cùng ảnh ảo La Chinh kia cũng dừng bước sau gần nửa canh giờ dẫn đường.
Ảnh ảo đó quay đầu lại và thản nhiên nói với La Chinh: “Ngươi có thể chờ ở đây một lát”
“Tại sao ta phải nghe lời ngươi?!” La Chinh nhướng mày.
Ảnh ảo La Chinh mỉm cười, bàn tay lật lại, nhẫn Tu Di trên đầu ngón tay lập tức lóe sáng, đồng thời một thanh kiếm dài đột ngột hiện ra trong tay.
“Thừa Ảnh kiếm?”
Sự khó tin hiện rõ trong mắt La Chinh.
Ảnh ảo kia nhẹ nhàng giơ ngang Thừa Ảnh kiếm. Từ thói quen, thần thái đến động tác của ảnh ảo ấy đều y hệt như La Chinh!
“Bởi vì ta chính là ngươi, dù thế nào thì nghe lời bản thân cũng không nhầm vào đâu được” Ảnh ảo La Chinh khẽ nói.
“Thủ đoạn yêu ma!”
Có lẽ tất cả mọi người đều sẽ sinh ra tâm lý cực đoan khi đối mặt với một kẻ y đúc chính mình.
*Wakalà đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩmBách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Hiện giờ La Chinh hơi đồng ý với những gì 9527 vừa nói, có vẻ như tên này thật sự là mình!
Thế nhưng tại sao Thần vực lại có tồn tại giống hệt như mình?
Nếu công phu, hệ thống tu luyện và những thứ khác của tên này đều giống như mình… thì Thừa Ảnh kiếm đó là sao?
Lão Viên đã tặng thanh kiếm đó cho La Chinh, trên đời này làm gì có thanh thứ hai như vậy?
“Roẹt!”
La Chinh trở tay cầm lấy Thừa Ảnh kiếm, thân kiếm vừa lóe sáng thì một đường kiếm đã bay ra ngoài!
“Ha…”
Ảnh ảo kia mỉm cười, đồng thời chém ra một đường kiếm tương tự.
“Vút!”
“Keng!”
Hai đường kiếm sắc bén lập tức bị đối phương tiêu diệt sau đợt va chạm, hơn nữa phát ra tiếng động giòn vang.
“Ngay cả… đạo uẩn cũng giống nhau” La Chinh bỗng nhướng nhướng mày.
Hắn tu luyện rất nhiều thần đạo, hơn nữa năng lượng dung đạo ẩn chứa trong Dịch Thần Nhất Kiếm cũng vô cùng phức tạp, ấy thế mà tên này lại có nhát chém giống hệt như hắn.
Bấy nhiêu đã đủ chứng minh ảnh ảo này có thần cách như La Chinh.
“Đã bảo ta là ngươi và ngươi chính là ta rồi, ngươi làm sao có thể đánh bại ta chứ?” Ảnh ảo La Chinh kia tiếp tục cười, hỏi.