Bên trong thế giới Huyền Lượng…Một vài điểm sáng dừng tại chỗ, một vài điểm sáng còn lại đang không ngừng chuyển động.
Có những thứ phức tạp khi dùng điểm sáng để diễn tả thường lại vô cùng đơn giản. Ví dụ như điểm sáng của một người chỉ có không tới ba mươi bốn mươi điểm…
Nhưng có những thứ đơn giản lại cần vô số điểm sáng để biểu đạt, ví dụ như một sợi dây lại do ba bốn trăm điểm sáng tạo thành.
Ban đầu La Niệm muốn biên soạn lại những quy luật này, như vậy có thể giúp Khương Tử Nha hoặc những người khác học tập nhanh hơn, thậm chí còn thích ứng được với thế giới Huyền Lượng.
Sau khi trải qua một thời gian thử nghiệm, La Niệm đành từ bỏ. Cho dù trí thông minh của Khương Tử Nha kinh người, không gì không biết, không gì làm không được, nhưng lúc đối mặt với điểm sáng phức tạp lại như con nít ba tuổi.
Sau lần vượt qua đồng cỏ, La Niệm và Khương Tử Nha phát hiện ra một thế giới khác tương tự như Hỗn Độn, Khương Tử Nha cứ như phát hiện ra đại lục mới vậy, càng thêm cuồng nhiệt đối với thế giới Huyền Lượng.
Nếu có thế giới thứ hai, nhất định sẽ có thế giới thứ ba, thứ tư…
Những thế giới này chung quy cũng có vật sống, có đầu mối.
Sau khi không gian Tắc San hoàn toàn khép kín, Khương Tử Nha bèn thúc giục La Niệm tiếp tục thăm dò không gian Huyền Lượng.
Sau khi vòng qua ngọn núi lớn trong thế giới sương độc, La Niệm tiếp tục tiến về phía trước, hướng về một đường núi chật hẹp quanh co khúc khuỷu. Địa thế phía trước càng trở nên phức tạp, có một dạo khiến La Niệm hơi do dự. Mặc dù Khương Tử Nha lợi hại nhưng đụng phải một vài sinh linh kỳ quái ở bên trong không gian Huyền Lượng vẫn rất khó xử lý.
Nhưng đến rồi, La Niệm cũng không muốn lùi bước, cậu cũng tràn đầy hứng thú với thế giới màu sắc rực rỡ lại vô cùng thân thiết này.
Leo theo đường núi này một khoảng cách khá xa, lúc La Niệm chuẩn bị đi vòng quanh sườn núi thì bỗng thấy cách đó không xa có một đôi mắt đỏ lòm, là một khuôn mặt như con vượn.
Hiển nhiên đối phương cũng phát hiện ra La Niệm, “vèo” một phát nhảy từ khe hở giữa sườn núi ra ngoài.
Dáng người của sinh linh này cao lớn, hai cánh tay thật dài, tay cầm một cây gậy to, hiển nhiên là không có ý tốt. Điều nguy hiểm hơn là sinh linh như con vượn tay dài kia không chỉ có một con, ở bên trong khe hở nọ lục tục nhảy ra hơn mười con vượn tay dài!
Con vượn tay dài cầm đầu chợt nhảy lên, quơ gậy đánh về phía La Niệm.
Ở trong thế giới Huyền Lượng, dù thực lực của những sinh linh không có trí khôn này đều vô cùng tầm thường nhưng ít nhất vẫn mạnh hơn La Niệm bây giờ!
La Niệm thấy không ổn, đột nhiên kéo Khương Tử Nha ở sau lưng tới trước mặt mình, đồng thời đưa tay vỗ thật mạnh lên bả vai Khương Tử Nha.
Bên trong thế giới Huyền Lượng, La Niệm không có cách gì hay hơn để trao đổi với Khương Tử Nha. Lúc trước hai người đã bàn bạc xong xuôi, nếu như gặp phải nguy cơ mà La Niệm không thể giải quyết, cậu cứ đẩy Khương Tử Nha tới trước mặt đồng thời vỗ vào vai phải của ông!
Sau khi Khương Tử Nha cảm nhận được cái vỗ của La Niệm, trong lòng cũng nặng nề, điều này có nghĩa La Niệm đã gặp phải phiền phức rồi!
Dưới trạng thái này, Khương Tử Nha không khác gì người mù. Ông không dùng được thần thông gì, nhưng có một thân xác và lực lượng cường đại.
Một đống điểm sáng xa lạ không cách nào phân biệt xông tới trước mặt, Khương Tử Nha dứt khoát đưa hai tay chém về phía trước một cái! Động tác chém tay này Khương Tử Nha đã luyện tập vô số lần, lần này cuối cùng cũng có tác dụng!
Con vượn tay dài cao lớn kia đâu để lão già Khương Tử Nha này vào trong mắt? Nó xách gậy gỗ vung mạnh về phía Khương Tử Nha, “bùm” một tiếng, thân thể Khương Tử Nha lại như tháp sắt, căn bản không nhúc nhích chút nào, con vượn tay dài đâu biết một kích toàn lực của mình chẳng qua chỉ đủ gãi ngứa?
“Rắc rắc!”
Hai tay của Khương Tử Nha cũng đánh vào hai vai của con vượn tay dài. Dưới sức mạnh kinh khủng trút xuống, con vượn tay dài hoảng sợ nhìn xương cốt của mình vỡ nát, cả người bị sức mạnh to lớn đè ép, vỡ tan tành…
Trạng thái thê thảm của con vượn cũng dọa La Niệm sợ hết hồn.
Khương Tử Nha ở bên trong thế giới Huyền Lượng không cách nào phân biệt được đối thủ mạnh hay yếu, ra tay cũng không biết nặng nhẹ, trực tiếp đánh con vượn tay dài thành một đống xương nát thịt vụn. Cảnh tượng máu tanh khiến đám vượn tay dài phía sau chấn động. Mặc dù trí khôn của những con vượn tay dài này thấp kém nhưng chung quy cũng không phải lũ ngu, hai tên “nhân loại” ở trước mắt hiển nhiên không phải người bọn chúng có thể trêu chọc, từng con hú lên những tiếng quái dị rồi chui vào trong khe hở trong sườn núi.
Sau khi dọa những con vượn tay dài kia chạy đi, lúc này La Niệm mới kéo Khương Tử Nha đi theo, cũng theo sườn núi tiến vào kẽ hở.
Mới vừa vào kẽ hở này không lâu, phía trước lại xuất hiện một hang động không nhỏ. Ánh mắt La Niệm chợt sáng lên, chẳng lẽ đây là “thế giới” thứ ba?
Có tâm tư này, La Niệm càng không lùi về sau, không chút do dự dẫn Khương Tử Nha chui vào. Hang động này không chỉ rất sâu mà bên trong còn cực kỳ rộng rãi, có một vài chỗ bị những con vượn tay dài kia chiếm cứ. Hiển nhiên những con vượn tay dài này vô cùng sợ hãi Khương Tử Nha, lúc La Niệm dẫn Khương Tử Nha đi ngang qua, đám vượn tay dài rúc vào một chỗ run lên bần bật.
Đương nhiên La Niệm sẽ không để ý tới chúng, tiếp tục đi sâu vào bên trong hang động.
Lúc những con vượn tay dài kia nhìn La Niệm tiếp tục tiến về phía trước, ánh mắt đều lộ ra vẻ kỳ vọng và thương hại. Tuy trí khôn của bọn chúng thấp nhưng lại biết không thể đi vào sâu trong hang động. Tất cả những con vượn tay dài tiến vào hang động đều chưa trở về, nơi đó là “vực sâu”, hai tên nhân loại tiến vào e rằng cũng chỉ có một con đường chết!
Sau khi đi sâu vào trong hang động mấy trăm trượng, không gian phía trước bỗng nhiên có biến hóa rõ rệt. Vốn là điểm sáng phân tán lại nhanh chóng hội tụ về một hướng, hai người nhanh chóng biến thành hình người do điểm sáng hội tụ thành.
“Vừa rồi thứ tập kích ngươi là gì? Nơi này là chỗ nào…”
Trước mắt lại là một không gian to lớn, nhưng so với thế giới sương độc, nơi này trống trải hơn, hoặc là nói căn bản là một vùng hư vô!
Khương Tử Nha dẫn theo La Niệm không ngừng dịch chuyển, đừng nói là sinh linh, cho dù là một miếng đất bùn, một mảnh vật chất đều không tồn tại, đây là một thế giới hoàn toàn trống không!
Hai người thử dùng chân ý của đạo tiến vào Bỉ Ngạn, một chiêu này cũng không thể thực hiện được, Bỉ Ngạn căn bản không tồn tại…
“Xem ra thế giới này còn gay go hơn” Sắc mặt Khương Tử Nha trở nên nghiêm nghị. Thế giới sương độc trước đó cơ bản đã bị hủy diệt, chỉ riêng số mạng của một thế giới như vậy không nói rõ lên điều gì, nhưng phát hiện ra một thế giới tương tự như thế một lần nữa, hơn nữa còn bị phá hủy sạch sẽ hơn, ngay cả vật chất cũng biến mất hoàn toàn thì là vấn đề rất lớn, chỉ sợ thế giới hỗn độn cũng sẽ đi vào con đường như vậy.
“Có lẽ thế giới tiếp theo không tệ hại như vậy…” La Niệm an ủi.
“Hy vọng là thế, làm phiền Niệm Nhi tiếp tục dẫn đường” Khương Tử Nha khẽ cười. Ở bên trong không gian Tắc San bị đóng kín nhiều năm như vậy, chung quy Khương Tử Nha cũng có thể xem nhẹ rất nhiều thứ.
Sau khi từ thế giới trống không đó ra ngoài, hai người tiếp tục leo dọc theo đường núi.
La Niệm dắt dây thừng, lôi Khương Tử Nha vượt qua một dãy núi liên miên vô tận, cuối cùng cậu cũng thấy được một cảnh tượng quỷ dị.
Bốn cây cột khổng lồ màu đen sừng sững ở phía xa hấp dẫn ánh mắt của La Niệm, tất cả mọi thứ ở bên trong thế giới Huyền Lượng ở trước mặt bốn cây cột vuông màu đen trước mặt đều nhỏ bé như con rệp, không đáng nhắc tới.
Loại nhỏ bé này không chỉ là thể tích mà còn là khí thế, ý nghĩa. La Niệm cũng không cách nào hình dung được loại cảm giác này, chỉ là lần đầu tiên nhìn thấy những cây cột vuông màu đen ấy, trong lòng cậu vô hình sinh ra rung động như thế.