Căn cứ vào tư liệu do văn minh Kế Trù để lại, bọn họ đã thu được phương pháp điều khiển trục năng lượngLúc họ đang hoàn thành Đạo Chung Yên thì lại bị một thế lực cấp Chúa tể trong hỗn độn khi đó nhiễu loạn, cuối cùng nuốt hận bỏ cuộc.
Nhóm Chí cường giả trong các đại thế lực siêu cấp đều đã từng nghe nói tới văn minh này. Thái độ của đa số bọn họ đều là không thèm để ý, hơn phân nửa đều cho rằng văn minh Kế Trù nói hươu nói vượn, căn bản không tồn tại thứ thần kỳ như trục năng lượng. Nhưng vẫn có rất nhiều thế lực siêu cấp cực kỳ có hứng thú với nó, sẵn sàng tiêu hao nhân lực vật lực để tiến hành nghiên cứu.
Bọn họ không ngừng nỗ lực, nhưng cuối cùng vẫn không thu hoạch được gì.
Cổ thần Hỗn Độn sau lưng Sơn nắm giữ chân lý không gian, có ưu thế tự nhiên về kiến thức và cảm nhận không gian, đương nhiên rất có hứng thú với trục năng lượng. Thậm chí cổ thần Hỗn Độn đã đoán ra được mô hình sơ đẳng của trục năng lượng, cơ bản cũng tương tự như cây trục xuất hiện trên trán La Yên, vì vậy Sơn vừa nhìn đã nhận ra. Thế nhưng gã vẫn không dám chắc chắn, dù sao trước nay chưa có ai nhìn thấy, thậm chí còn không xác định được nó có tồn tại hay không!
Ngay khi La Yên gọi trục năng lượng ra, nó chợt lệch đi một góc và lập tức hình thành từng luồng lực kéo kỳ lạ.
Từng luồng năng lượng trong thiên thạch đen hội tụ tới trục năng lượng!
Trục năng lượng này vẫn còn rất nhỏ, nhưng đã có thể phát huy năng lực đặc thù. Theo sự lệch chuyển của trục năng lượng, nó có thể hấp thụ bất cứ thứ gì xung quanh.
“Chậm!”
La Yên lại thốt ra một chữ.
Ngay khi chữ này vừa thốt lên, năng lượng bám vào trục năng lượng bỗng chốc khuếch tán.
“Ầm…”
Không gian xung quanh xao động dập dờn. Cơn sóng năng lượng đang vồ tới nhóm đệ tử Lê Sơn và Thiên Cung bỗng trở nên đặc quánh, tốc độ rơi của thiên thạch đen cũng càng lúc càng chậm.
Thấy cảnh này, trong mắt mọi người lại ánh lên hy vọng.
“Chúng ta đi!”
Lúc ba khối thiên thạch rơi xuống, cuối cùng đoàn người cũng chui qua được.
Nhưng dù đã tránh được tai nạn này, bọn họ vẫn không thể thoát khỏi hiểm cảnh. Toàn bộ thế giới đang bốc cháy, năng lượng phóng ra sẽ càng lúc càng hỗn loạn, càng lúc càng dữ dội hơn!
La Yên điều khiển trục năng lượng vẫn còn rất trúc trắc, huống chỉ bản thân trục năng lượng còn rất nhỏ yếu, căn bản không thể giúp bọn họ chạy thoát.
“Ầm! Ầm! Ầm!”
La Chinh lần lượt đánh vào bề mặt lá chắn tinh thể màu đen, nhưng nó vẫn không hề có phản ứng, độ cứng đã vượt ngoài sức tưởng tượng.
Trong quá trình này, thế giới trong cơ thể La Chinh cũng nghiêng trời lệch đất. Những Phạn văn đang quấn quanh Tâm Thần Chi Nhãn chấn động không ngớt, bởi sự đốt cháy dẫn tới lực phản phệ của quy tắc chân lý. Văn Minh Chi Khí đã mở ra và khống chế lực phản phệ trong phạm vi nhỏ, nhưng dù như vậy, một tia năng lượng thỉnh thoảng rò rỉ ra ngoài cũng có thể mang tới tổn hại to lớn cho thế giới trong cơ thể!
“La Chinh, Tâm Thần Chi Nhãn chỉ có thể thiêu đốt tối đa ba hơi thở nữa” Thanh Ngọc Chi Linh nhắc nhở.
Sau ba hơi thở, cho dù La Chinh đập nát lá chắn màu đen cũng không thể tìm được vạch trắng kia!
Ý niệm của hắn nhanh chóng chuyển động, hắn đột nhiên giơ tay lên, một thanh trường kiếm chợt lao ra từ nhẫn Tu Di!
“Soạt!”
“Đằng Xà kiếm!”
Nếu không phải cùng đường, La Chinh sẽ không dễ dàng để người khác nhìn thấy, cho dù gặp phải phiền phức lớn hơn nữa hắn cũng chưa từng sử dụng thanh kiếm này.
Nhưng bây giờ, hắn không còn lựa chọn nào khác.
“Ấn Ngự Kiếm!”
“Chân ý Kiếm Vận Vĩnh Hằng!”
Ngay khi ấn Ngự Kiếm được kích hoạt, chân ý của đạo đã điên cuồng tràn vào trong đó, đồng thời bắt đầu phát ra uy lực của Đằng Xà kiếm.
Tuy La Chinh tu luyện phần Chân Ngộ Thiên không nhiều lắm, nhưng khi những dòng xoáy khí này tràn vào, ánh sáng tỏa ra từ Đằng Xà kiếm cổ xưa gần như đã hoàn toàn bao phủ La Chinh.
“Thanh kiếm kia!”
Ngoài Hồn Nguyên Đại Thế Giới có người hô lên.
Từ khi La Chinh bắt đầu vô cớ tấn công nhằm vào một số nơi trong thế giới, những người dẫn đầu này cũng có thể nhìn ra những nơi đó hẳn là điểm yếu của thế giới này.
Nhưng La Chinh tấn công nhiều lần mà vẫn không phá được, bọn họ cũng vô cùng thất vọng. Không ngờ ở thời khắc cuối cùng, hắn lại lấy Đằng Xà kiếm ra!
“Là Đằng Xà kiếm…”
“Hóa ra thanh kiếm này ở trong tay hắn!”
“Rốt cuộc hắn là ai! Sau khi tiêu diệt Cửu Lê, chúng ta mãi vẫn không tìm được thanh kiếm này, cho nên vẫn luôn truy lùng những người còn sót lại, chẳng lẽ hắn là người tộc Cửu Lê?”
Lúc Tà Thần hấp thu thần thông huyết mạch đã xuất hiện ba đầu sáu tay, bọn họ cũng biết có người tộc Cửu Lê đang ở trong khu vực trung tâm.
Bây giờ đối tượng tình nghi lớn nhất chính là La Chinh.
Thu Âm Hà nhìn chằm chằm ấn Ngự Kiếm trên ngực La Chinh.
Đúng là ấn Ngự Kiếm có thể thúc đẩy uy lực của bảo kiếm tới mức tối đa, mà La Chinh đã phá giải một phần Chân Ngộ Thiên, sợ rằng uy lực bộc phát ra sẽ còn hùng mạnh hơn nữa!
Ngay khi La Chinh rót chân ý của đạo vào đó, hắn chợt cảm giác được Đằng Xà kiếm trên tay truyền tới một tia ý thức cá nhân, hơn nữa còn vô cùng rõ ràng.
Nó rất đói khát… Nó cần dung hợp nhiều chân ý của đạo hơn nữa!
Nhưng La Chinh đã rót hết toàn bộ chân ý Kiếm Vận Vĩnh Hằng vào rồi, mà chân ý của đạo lại không thể dùng Thần Tinh để bổ sung như sức mạnh Bỉ Ngạn.
“Chân ý Nhất Niệm Thiện Ác?”
“Chân ý Đạo Pháp Tự Nhiên?”
La Chinh nhanh chóng điều động hai môn chân ý khác.
Tuy nhiên, ấn Ngự Kiếm của Thu Âm Hà và Chân ý Kiếm Vận Vĩnh Hằng bổ trợ cho nhau, lại bài xích với hai môn chân ý của đạo kia, La Chinh thử rót vào nhưng không thể.
“Rót chân ý Tam Linh Kiến Vật?” La Chinh thầm giật mình.
Không nghĩ ngợi gì nhiều, vào lúc mấu chốt chỉ có thể kiên trì thử. Suy nghĩ này vừa thoáng hiện lên, chân ý Tam Linh Kiến Vật đã bắt đầu rót vào ấn Ngự Kiếm, lần này ấn Ngự Kiếm cũng không bài xích!
“Chém!”
La Chinh kéo dài khoảng cách một chút, sau đó tay cầm kiếm chém xuống lá chắn tinh thể màu đen bên dưới.
Vô số bóng rắn lao xuống, những con rắn nhỏ này không phải thể năng lượng mà đều là rắn thật!
“Con rắn này là sinh vật thật?” La Chinh kinh ngạc.
Hắn vốn không hiểu quá rõ về Đằng Xà kiếm, bởi vì tộc Cửu Lê là vấn đề tương đối nhạy cảm nên sau khi tới thế giới mẹ, hắn cũng không thể tìm hiểu sâu hơn.
Không ngờ lần này La Chinh rót chân ý Tam Linh Kiến Vật vào lại khiến con rắn trong Đằng Xà kiếm sống lại, hơn nữa còn có hình thể chân thật!
Những con rắn nhỏ này chạm vào bề mặt lá chắn, đều lần lượt hòa vào bên trong!
Ngàn vạn con rắn nhỏ hòa vào trong lá chắn tinh thể màu đen, bầu không khí tạm thời lắng lại. Bề mặt lá chắn tinh thể màu đen không chút thay đổi, vẫn tỏa ra ánh sáng âm u, hoa văn bên trong cũng đang nhấp nháy nhè nhẹ.
“Không có hiệu quả? Đằng Xà kiếm cũng không thể chém vỡ lá chắn tinh thể màu đen kia?”
Ngọn lửa trong mắt phải của La Chinh dần dần lụi tàn, nếu một đòn này không thể phá vỡ lá chắn tinh thể màu đen thì sẽ chẳng còn cơ hội nào nữa.
“Rắc, rắc…”
Trên lá chắn tinh thể màu đen phát ra một tiếng vang nhỏ, mọi người trong thế giới đang bị đốt cháy không thể nghe thấy tiếng động này, nhưng La Chinh vẫn nhạy bén bắt được.
Một vết nứt kéo dài từ trong ra ngoài, từng luồng năng lượng màu đen bay ra, mà năng lượng lại đang không ngừng phân tán!