Trong lần đầu tiên xuất hiện, Hàng Cách Giả đã chui ra từ trong điểm sáng màu đen nàyĐương nhiên La Chinh biết điểm sáng đen rất quan trọng đối với Hàng Cách Giả, bản thể thật sự của gã rất có thể đang núp trong đó.
Trước đây La Chinh đã định dùng Hủy Diệt Cực Thái để phá hủy điểm sáng đen, song lần nào cũng chỉ rước lấy thất bại.
Vừa rồi hắn giao đấu với Hàng Cách Giả cũng không mang lại hiệu quả gì, thế là hắn tiếp tục dời lực chú ý sang ánh sáng đen.
Nếu chỉ dựa vào Hủy Diệt Cực Thái thì không thể nào phá hủy ánh sáng đen, nhưng La Chinh đã tìm ra một thần thông trong ký ức của “Tòng”.
“Thanh Quang Thuật!”
Một vòng sáng hình tròn bao phủ lấy ánh sáng đen rồi xoáy tròn.
“Vù vù vù…”
Lúc vòng sáng đang xoáy tròn, ánh sáng đen chập chờn không ngừng.
“Có tác dụng?”
Mí mắt La Chinh khẽ giật.
Trước đây hắn đã thử rất nhiều cách nhưng đều không thể ảnh hưởng đến ánh sáng đen chút nào, dường như ánh sáng đen này ở tại một thế giới khác.
Bây giờ Thanh Quang Thuật có thể ảnh hưởng đến ánh sáng đen, điều này khiến La Chinh nhìn thấy hy vọng.
“Thu!”
“Vù vù…”
Vòng sáng vừa xoáy tròn vừa thu nhỏ lại.
Trong khoảnh khắc khi biên giới của hình tròn chạm đến ánh sáng đen, ánh sáng đen như tự động thoát khỏi sự kiềm chế của Thanh Quang Thuật và khôi phục về hình thái vốn có của nó.
“Trốn thoát à?”
La Chinh nhướng mày, vươn một ngón tay ra chỉ. Hắn đang thi triển nhiều Thanh Quang Thuật hơn.
Một trăm… Một nghìn… Mười nghìn… Mấy chục nghìn vòng sáng xuất hiện liên tiếp, sau đó xoáy tròn và thu nhỏ lại. Quả thật ánh sáng đen kia chập chờn dữ dội nhưng độ ảnh hưởng chỉ vỏn vẹn dừng lại tại đó.
“Ngu dốt, ngay đến việc đánh một trận cho ra trò còn làm không xong, thế mà lại nghĩ đến chuyện đi phá Nguyên Quang của ta” Hàng Cách Giả xuất hiện trên đỉnh đầu La Chinh, gã đã đối phó xong với dòng năng lượng mà La Chinh phóng ra.
La Chinh nhìn Hàng Cách Giả và giơ tay lên, hắn không hề nhiều lời mà chỉ tập trung nâng điểm sáng đen kia. Trên chưởng ấn trong đôi bàn tay hắn tản ra từng tinh thể nhỏ bằng đầu ngón tay, chúng vừa xuất hiện là lập tức tụ vào bên trong ánh sáng đen.
“Tạch tạch tạch tạch…”
Cùng với âm thanh vỡ vụn khe khẽ, các tinh thể nho nhỏ đã chui vào trong ánh sáng đen.
Mỗi một tinh thể nho nhỏ bị vỡ sẽ bắn ra chút ánh sáng màu xanh nhạt. Chẳng mấy chốc ánh sáng đen đã bị nhuộm xanh cả một vùng, đồng thời hóa thành chất rắn.
Đây là Kết Tinh Cản, một loại biện pháp khác có thể khiến hình thái của ánh sáng thay đổi.
Sau khi Kết Tinh Cản ngưng kết ánh sáng đen lại, La Chinh lập tức vung một cú đấm về phía nó.
“Rầm!”
Ánh sáng đen sau khi bị đông cứng đã bị đập cho vỡ nát, thế như nó vẫn cứ lơ lửng ở ngay tại chỗ cũ.
Hàng Cách Giả khoanh hai tay trước ngực, không định tấn công La Chinh. Hai mắt gã lóe ra ánh sáng màu vàng nhạt, cảm xúc trào phúng thể hiện hết ra ngoài mà không thèm che giấu.
Trong ký ức mà “Tòng” trao cho La Chinh có không ít thần thông tinh chế ra từ năng lượng Cực Thái, khá nhiều trong số đó đều đáng để thử một lần, ví như “Hướng Tâm Băng Tháp”, “Điêu Vong Chi Lực”… Mỗi lần La Chinh thử nghiệm là sẽ quan sát phản ứng của Hàng Cách Giả, Hàng Cách Giả căn bản không có chút lo lắng nào.
Sau sáu, bảy lần thất bại liên tiếp, “Tòng” vẫn luôn im lặng cuối cùng đã mở miệng: “Không có tác dụng gì đâu, La Chinh, Nguyên Quang là đặc quyền mà ta trao cho gã, không thể phá hư được…”
“Đặc quyền?”
La Chinh nghe vậy thì thoáng sững sờ.
“Ừ, vì lúc ‘Ác’ còn chưa trưởng thành đã đưa ra yêu cầu này, đó chính là đặc quyền vĩnh viễn không bị diệt. Ta đã nghiêm túc suy tư rất lâu mới tìm ra biện pháp này, một khi trao Nguyên Quang cho gã thì ngay cả ta cũng không có quyền diệt trừ gã” Tòng đáp.
La Chinh bĩu môi, dáng vẻ cạn lời không còn gì để nói.
Tự tạo ra một kẻ địch hùng mạnh cho mình thì cũng thôi đi, lại còn đi tạo ra một kẻ địch không thể giết được nữa chứ. Tuyệt thật đấy…
“Nếu Nguyên Quang không thể phá hủy được, vậy ngươi đối phó với ‘Ác’ bằng cách nào?” La Chinh lại hỏi.
“Tòng” đã chạy theo đuổi giết “Ác” từ thế giới tầng cấp cao đến thế giới tầng cấp thấp, có điều lại gặp phải Hoạt Thiết Lư ở Thâm Không.
“Áp chế hắn, liên tục áp chế đến mức gã không thể rời khỏi Nguyên Quang” Tòng đáp: “Lần nào ta cũng có thể thành công áp chế gã ở trong Nguyên Quang, gã chịu không nổi thế là bắt đầu hạ thấp, mà ta thì không thể nào ngăn cản việc hạ thấp được. Khi đến thế giới ngăn thứ năm thì bọn ta xem như thiệt hại cả đôi bên, gã không thể hạ thấp hoàn toàn, còn ta thì ngủ say trong Thiên Hoàn trượng”
“Nhưng chúng ta có năng lượng giống nhau, đều không thể làm gì nhau được thì áp chế bằng cách nào?” La Chinh hỏi.
Tòng cười nhạt: “Theo ta thấy, ngươi không những không thể áp chế gã mà còn sẽ bại trên tay gã nữa”
“Tại sao?”
“Tòng xưa tới nay, Hàng Cách Giả chưa bao giờ làm thật cả, trình độ hiểu biết của ta và gã đối với năng lượng hơn hẳn ngươi, mặc dù ngươi nắm giữ năng lượng vô hạn tuyệt đối nhưng chẳng khác nào một kẻ lỗ mãng chỉ biết vung vẩy đại đao cả. Tất nhiên uy lực là có, nhưng không hề có độ khéo léo tài tình” Tòng bình luận.
Nếu Hàng Cách Giả nghe được những lời này của “Tòng” thì có lẽ sẽ giơ cả hai tay đồng ý.
Song, chuyện này không thể trách La Chinh được. Dù hắn đã lấy được một phần ký ức của “Tòng” nhưng không thể nào đạt trình độ tương đương như Hàng Cách Giả được.
“Vậy ngươi…”
“Đừng trông mong ta sẽ ra tay” Tòng đã nhìn thấu ý nghĩ của La Chinh: “Về nguyên nhân thì ta đã nói với ngươi rồi”
Tòng không thể nào ngăn cản Ác tiến hành hạ thấp nên quyết định mặc kệ.
“Cứ từ bỏ như vậy thì thật đáng tiếc, dù sao…”
“Hãy nhớ kỹ, cậu chàng loài người” Tòng ngắt lời La Chinh: “Ta đã giúp ngươi tìm hiểu về quá khứ của ta nhiều nhất có thể. Ngươi thân là con người, không thể thay đổi giới hạn được, dùng tư duy của loài người các ngươi mà khích lệ ta, thuyết phục ta hay khích tướng ta đều chẳng có ý nghĩa gì. Ta đã giao hết ‘mọi thứ’ cho ngươi, bây giờ thắng hay bại là do bản thân ngươi”
Tòng nói xong thì yên lặng trở lại, dù La Chinh có gọi thế nào cũng không ừ hử lấy một tiếng. Hắn ta đã hạ quyết tâm chỉ làm khán giả đứng xem rồi.
“La Chinh, bây giờ chỉ có thể dựa vào chính chúng ta” Khởi Nguyên Thần Huyết bỗng mở miệng nói chuyện.
Dù Tòng đã thức tỉnh nhưng cũng không diệt trừ linh trí sinh ra trong Khởi Nguyên Thần Huyết.
“Chính chúng ta…” Hai mắt La Chinh khẽ híp lại.
“Đúng vậy, cố lên!”
Lúc này, Khởi Nguyên Thần Huyết phóng ra một luồng sức mạnh sinh mệnh dồi dào, đó chính là sức mạnh huyết mạch của góc vuông Sinh Mệnh.
Đối với La Chinh, sức mạnh huyết mạch của thế giới ngăn thứ tư không mang tính trợ giúp gì, song lại là niềm an ủi lớn lao dành cho La Chinh, khiến lòng hắn ấm áp hơn đôi chút.
Ngay lúc này, giọng của Hàng Cách Giả lại vang lên: “Cho ngươi nhiều cơ hội vậy rồi mà vẫn không nắm chắc, thế thì hãy kết thúc trận chiến tẻ nhạt này đi!”
Hàng Cách Giả giang cánh tay dài nhỏ ra, rất nhiều loại năng lượng Cực Thái lượn vòng bên ngoài cơ thể gã. Chúng đan xen vào nhau, hòa vào nhau tạo thành những đường lượn trông như con đỉa, cứ thế chầm chậm bò quanh người gã.
“Vụt…”
Thân hình Hàng Cách Giả nhoáng lên, hướng thẳng về phía La Chinh.
La Chinh tạm tránh đi đòn tấn công của gã, hắn dùng năng lực toàn năng để dịch chuyển đến một góc trong vùng đất Tuyệt Táng.
Nhưng điều quỷ dị là Hàng Cách Giả cũng đến đó gần như cùng lúc với hắn, cánh tay dài nhỏ đã tóm lấy cổ La Chinh. Những thứ như con đỉa vốn lượn lờ trên người Hàng Cách Giả nhanh chóng bay vọt về phía La Chinh.
“Tạch tạch tạch tạch…”
Những “con đỉa” này một đầu ghim thẳng vào trong cơ thể La Chinh, đầu kia thì ghim lên người Hàng Cách Giả, gắn kết hai người lại với nhau thật chặt.
“Khởi Nguyên Thần Huyết đưa cho ngươi thực sự quá lãng phí, chi bằng giao cho ta bảo quản”