La Chinh đứng sừng sững trên nguồn suối suối thánhNhững dòng nước suối màu bạc kia chảy qua thân thể hắn cực kỳ êm dịu.
Toàn bộ sự chú ý của hắn cũng không nằm ở bản thân nước suối mà đang suy tư vì sao Xi Vưu phải bố trí loại thử thách này?
Nếu như ban đầu Hiên Viên Vệ không giết chết người của tộc Lê thì chẳng lẽ tộc Lê cũng phải trải qua trận tàn sát kiểu này mới có thể phong thánh?
Dù sao, ngay cả trong tộc Lê thì người có thể tu thành đại viên mãn cũng coi như có ích, bởi nói thế nào bọn họ cũng đại biểu cho hy vọng tương lai…
Suy nghĩ này vừa mới lướt qua trong đầu, La Chinh liền vỗ đầu mình một cái, ý thức được bản thân mình có một sai lầm không nhỏ.
Nếu người của tộc Lê vẫn còn thì nhất định là một chỉnh thể, người có thể tiến vào núi Thánh Nhân đương nhiên cũng không nhiều như vậy, cũng sẽ không sinh ra tranh đoạt tàn khốc như thế, suối thánh chỉ là một khảo nghiệm thuần túy mà thôi.
“Rào rào…”
La Chinh tiếp tục tắm suối thánh, nhưng hắn cũng nhanh chóng phát hiện ra chỗ không đúng.
Trước khi tiến vào núi Thánh Nhân, La Tiêu từng nói với hắn là chỉ cần chiếm lấy suối thánh là được, đối với hắn mà nói cũng không phải việc khó gì.
Sau khi tắm suối thánh, sẽ có một phần nước suối nhập vào đan điền của hắn, hòa làm một thể với thế giới trong cơ thể hắn.
Nhưng bây giờ nước suối này có chui vào trong cơ thể đâu? Bọn chúng như nước suối bình thường xối quanh thân thể hắn, trôi xuống theo làn da, cái này cũng chẳng khác gì tắm bình thường.
“Suối thánh không thể tiến vào trong cơ thể ta? Thế này là sao?” Trên mặt La Chinh hiện ra vẻ ngạc nhiên, ngay sau đó hỏi: “9527, ngươi biết chuyện gì không?”
9527 quan sát một lát, thản nhiên nói: “Bản chất vùng đất ký linh chính là liên kết tính mạng của ngươi và vùng đất ký linh, cái gọi là suối thánh chính là thủ đoạn ký linh mà thôi. Nó không thể nào dung hợp với ngươi, chứng minh là ngươi bị bài xích, không thể nào tiến hành ký linh”
Giải thích này đúng là thông tục dễ hiểu, nhưng La Chinh cực kỳ bất đắc dĩ nói: “Dù sao cũng phải có một lý do!”
9527 suy nghĩ một lát rồi lắc đầu nói: “Ai biết được có lý do gì, nhìn ngươi không vừa mắt có tính là lý do không?”
Đây là lý do gì chứ, La Chinh bĩu môi, trên mặt lộ ra vẻ không cam lòng.
Phụ thân có thể sáng tạo vũ trụ Đại Diễn, chẳng lẽ mình lại không thể sáng tạo ra một “vũ trụ Đại Chinh”?
Nghĩ tới đây, hắn dứt khoát ngồi xếp bằng xuống, đưa tay khẽ quấn, dẫn những suối thánh kia về phía bụng mình. Hắn định cưỡng ép dẫn nước suối vào thế giới bên trong cơ thể.
Nhưng nước suối màu bạc đó vừa chạm vào đan điền của hắn thì hết sức tự nhiên bị bài xích khỏi đan điền!
Giống như thế giới trong cơ thể La Chinh và nước suối màu bạc này trời sinh đã bài xích lẫn nhau…
“Tại sao có thể như vậy?” La Chinh cau mày.
“Không có gì phải tiếc cả, mặc dù vùng đất ký linh có thể cho ngươi cơ hội sống lại, nhưng trên thực tế cũng sẽ có một vài hạn chế. Ngược lại ta cảm thấy hứng thú với ý chí sơ sinh của núi Thánh Nhân hơn” 9527 hờ hững nói.
Cho dù là 9527 hay là những cường giả Bỉ Ngạn cảnh dường như đều không coi trọng vùng đất ký linh.
Mặc dù 9527 nói như vậy nhưng La Chinh vẫn kiên trì thử mấy lần.
Kết quả vẫn giống như lần đầu tiên, đúng là hắn không thể dung hợp suối thánh, nói cách khác hắn căn bản không thể nào phong thánh.
Nếu không phải đích thân trải qua, sợ là La Chinh cũng sẽ không tin chuyện bất thường nhường ấy lại xảy ra trên người mình.
La Chinh hậm hực một lúc, thấy Trần Hoàng Dịch Kiếm vẫn một mình chiến đấu với những người bạc kia thì khẽ thở dài. Hắn đưa mắt nhìn lướt qua, bấy giờ mới thấy tộc trưởng Thiên Long ở phía xa.
Trong suối thánh kia còn chừng mười người đang chém giết lẫn nhau, tộc trưởng Thiên Long đã lui ra.
Hơn phân nửa là do không đủ thực lực nên ông ta mới lui ra.
La Chinh suy nghĩ một lát, môi khẽ động, truyền âm nói với tộc trưởng Thiên Long: “Tộc trưởng Thiên Long, ông tới suối thánh của ta đi”
Tộc trưởng Thiên Long và những người khác đều đang lặng lẽ đánh giá La Chinh.
Đầu óc những người này cũng xoay chuyển rất nhanh, nếu như La Chinh thật sự không có cách nào dung hợp suối thánh thì chẳng phải là bọn họ có thêm cơ hội hay sao?
Tâm tư bọn họ nhanh nhạy, đầu óc cũng đang nhanh chóng suy tính.
Đưa ra cái giá gì mới có thể khiến La Chinh vui vẻ đồng ý đây?
Bản thân tộc trưởng Thiên Long cũng có suy nghĩ khác, nhưng chẳng mấy chốc đã bỏ ý nghĩ đó đi. Mặc dù ông ta và La Chinh là người quen cũ, nhưng duyên phận giữa hai người cũng không sâu đến vậy. Trông cậy vào việc La Chinh nhường suối thánh cho mình ư? Sợ rằng mình nghĩ nhiều rồi.
Nhưng vào lúc này, La Chinh bỗng nhiên mở miệng truyền âm cho ông ta. Tim tộc trưởng Thiên Long đập thật nhanh, thân thể cũng run lên, nhìn La Chinh bằng ánh mắt khó tin, ngay cả âm thanh do chân nguyên truyền ra ngoài cũng phát run: “Ý ngươi là để cho ta chiếm lấy suối thánh đó?”
“Đúng, có vẻ như ta không thể tiến hành ký linh, ông tới thay đi” La Chinh nhún vai nói.
Tộc trưởng Thiên Long cũng không biết “ký linh” là ý gì, ông ta chỉ quan tâm câu nói kia của La Chinh. Hắn thật sự định nhường suối thánh cho mình!
Ông ta sửng sốt khó tin một hồi, sau đó lập tức hóa thành một trận gió lướt về phía La Chinh.
Những người khác thấy hướng chuyển động của tộc trưởng Thiên Long thì ánh mắt hơi lóe lên, người nào người nấy đều hành động.
Bọn họ không biết tộc trưởng Thiên Long và La Chinh nói gì với nhau, nhưng bọn họ cho rằng tộc trưởng Thiên Long có thể thuyết phục La Chinh thì bọn họ cũng có thể!
Có vài người còn cướp trước mặt tộc trưởng Thiên Long.
“La Chinh, Lý gia chúng ta có một báu vật tín ngưỡng tam phẩm, nếu ngươi có thể nhường suối thánh này cho ta, ta sẽ dâng hai tay lên! Nói là giữ lời!”
“Tổ tiên Triệu gia chúng ta lưu truyền xuống một thần thông kinh thế…”
“…”
Những người này gần như vắt hết óc bày ra những thứ tốt nhất của mình hòng thuyết phục La Chinh.
Tộc trưởng Thiên Long nghe được lời bọn họ nói cũng phải ngây người.
Dù sao ông ta không có nhiều thứ quý giá như vậy để trao đổi với La Chinh, trong thoáng chốc không tiện tới gần suối thánh. Ông ta sợ La Chinh đồng ý với một trong số những người này.
Đến khi đám người kia từng người từng người nói xong, La Chinh mới trưng ra vẻ mặt đầy lạnh nhạt hỏi ngược lại: “Những thứ mà các ngươi nói so với một suối thánh thì như thế nào?”
Trong đó có một người suy tư một lát rồi trả lời: “Hoàn toàn không đáng nhắc tới…”
“Cho nên ta không có chút hứng thú nào” La Chinh nói.
“Nhưng báu vật tín ngưỡng kia của ta…”
“Nhà ta…”
“…”
Bọn họ lập tức sốt sắng. Đối mặt với một cơ hội như vậy, ai lại muốn dễ dàng buông bỏ?
La Chinh bị bọn họ nói đến phiền, sắc mặt trầm xuống, khí thế lạnh lùng bừng bừng tuôn ra: “Suối thánh này ta đã nhường cho tộc trưởng Thiên Long, những người khác đều rời đi cho ta, nếu không đừng trách ta không khách sáo!”
Những người này thấy La Chinh nổi giận thì đều yên lặng lại, chỉ có thể bất đắc dĩ lùi bước.
Vẻ mặt tộc trưởng Thiên Long tràn đầy cảm kích.
Ông ta hoàn toàn không ngờ trong chuyến đi tới vực sâu Ma Vực, trời xui đất khiến thế nào lại mang tới cho ông một vị trí thánh nhân. Từ nay về sau thị tộc mà ông ta dẫn dắt cũng có thể đứng hàng quyền thế!
Tộc trưởng Thiên Long chạy thẳng tới suối thánh mà không có bất kỳ băn khoăn hay lo lắng nào, còn La Chinh thì lui ra.
Có điều, tộc trưởng Thiên Long vẫn phải đối mặt với bài thử thách của những người bạc kia. Khi ông ta đang xông về phía suối thánh, trong đầm nước trực tiếp xuất hiện sáu người bạc, tiếp tục với số lượng mà lúc trước ông ta đạt được.
La Chinh lùi về phía sau, chưa vội đi tìm mê cung kia.
Sau khi Trần Hoàng Dịch Kiếm rời khỏi vực sâu Ma Vực thì không còn cách nào vận dụng sức mạnh sợ hãi nguyên thủy nữa, với thực lực của hắn ta, đối mặt với đợt tấn công tập thể của những á thánh kia vẫn hết sức nguy hiểm, hắn phải ở lại chỗ này cho đến khi hắn ta tắm suối thánh thành công rồi mới thôi.