Mấy năm nay Hoa Thiên Mệnh xông xáo khắp vực sâu Ma Vực, đương nhiên cũng biết nơi này nguy hiểm trùng trùng. Chỉ là chuyến này có nhiều thánh nhân và á thánh đi cùng như vậy, hắn ta cũng giống như đám người Mục Huyết Dung, thật sự không ngờ lại khó khăn trắc trở đến thế…Bây giờ vì giữ mệnh nên hắn ta không thể suy nghĩ đến quá nhiều chuyện!
Mắt thấy tiểu ác ma định xông lên lần nữa, hắn ta nhẹ nhàng vung tay lên.
Một thanh trường kiếm màu tím xuất hiện nơi tay!
Sau đó cánh tay hắn ta gập lại, kiếm ý sắc bén tăng vọt, một đường ánh kiếm bén nhọn lao vụt về phía tiểu ác ma.
Thế nhưng, khi hắn ta vừa đâm ra một kiếm này thì tiểu ác ma đã chạy mất dạng…
Mà khi ánh kiếm kia vừa bay vút ra, tiểu ác ma đã há to miệng, định cắn lấy trường kiếm của Hoa Thiên Mệnh!
“Rắc rắc rắc!”
Nó cắn ba cái liên tiếp…
Thân kiếm của thanh kiếm do Đông Phương Thuần Quân ban tặng đã bị tiểu ác ma nuốt vào trong bụng.
Tiểu ác ma tiếp tục cắn dọc theo thanh kiếm, sắp sửa ngoạm lấy đầu Hoa Thiên Mệnh…
Nhưng khoảnh khắc khi tới gần Hoa Thiên Mệnh, nó lại không thể nào chống lại ý chí truyền ra!
Nó không cắn được…
Giờ khắc này, tâm trạng của tiểu ác ma đầy bực bội.
Nó hoàn toàn không nghĩ ra vì sao mình lại gặp phải tình cảnh này!
Trong lúc đó, Đông Phương Thuần Quân ở phía dưới mọi người đang bay quanh đỉnh đầu con ác ma khổng lồ kia.
Một luồng sức mạnh hùng hậu hội tụ giữa hai tay ông ta, sau đó lập tức đẩy xuống phía dưới.
Hai bàn tay ảo bay lơ lửng trên không trung mô phỏng y hệt động tác của ông ta, đánh mạnh xuống lưng của tiểu ác ma khổng lồ.
“Xuống dưới!”
“Bịch!”
Kèm theo đó là một tiếng vang nặng nề!
Con tiểu ác ma Phẫn Nộ bị đánh xuống bùn lầy!
Đã làm đến bước này, Đông Phương Thuần Quân cũng không hề dừng thế tiến công.
Hai tay ông ta liên tục đánh xuống hai ba phát!
“Bịch bịch bịch bịch bịch…”
Mỗi một phát đều có một sức mạnh khổng lồ tác động lên người tiểu ác ma.
Thân hình con tiểu ác ma này lại trở nên càng lớn hơn, tựa như có thể phình lên đến vô hạn.
Nhưng sau khi nó rơi xuống bùn lầy thì thân thể khổng lồ lại trở thánh gánh nặng. Mỗi một lần chịu đựng đòn tấn công của Đông Phương Thuần Quân, nó sẽ lún sâu thêm một tầng.
Căn bản không thể giết chết tiểu ác ma này, mà Đông Phương Thuần Quân cũng không có ý định giết nó, hiện tại ông ta chỉ mong có thể cầm chân đám ác ma này để mọi người nhân cơ hội thoát khỏi màn sương tím là được!
Trong lúc “đóng đinh” con tiểu ác ma này xuống đất, Đông Phương Thuần Quân vẫn không quên dùng chân nguyên truyền âm cho các thánh nhân khác, nhắc nhở vị trí của đám tiểu ác ma đang đánh úp tới!
Trong quá trình đối phó với đám tiểu ác ma này, Đông Phương Thuần Quân một mình làm bao nhiêu việc.
Tuy những thánh nhân, á thánh có mặt ở đây khá đông, nhưng nếu thiếu ông ta thì e là họ cũng sẽ bị đám tiểu ác ma này nuốt chửng hơn phân nửa…
Sau khi đánh con tiểu ác ma này vào sâu dưới bùn lầy, Đông Phương Thuần Quân và Mục Hải Cực trao đổi bằng ánh mắt.
Mục Hải Cực lật tay lên, lấy ra một lá bùa ngọc.
Một luồng đạo uẩn đánh vào lá bùa này, sau đó vỗ mạnh xuống mặt đất.
“Ầm ầm!”
Cả vùng đất chấn động.
Mới vừa rồi mặt đất trong chu vi nghìn dặm quanh đây vẫn còn là một vũng bùn lầy lội, vậy mà chỉ trong nhát mắt đã cứng lại!
Đây chính là gió Địa Linh!
* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Mục Hải Cực đã tự mình ngộ ra thần thông ngoại đạo từ thần đạo Hậu Thổ.
Mặt đất nghìn dặm quanh đây cứng lại sẽ hình thành một chỉnh thế, mà tất cả các sức mạnh tác động trong phạm vi này đều sẽ khuếch tán ra phạm vi nghìn dặm.
Một khi bị bao vây trong đó thì cho dù là thánh nhân cũng khó mà vùng vẫy thoát ra trong một thời gian ngắn.
“Ầm ầm ầm…”
Ngay khi Mục Hải Cực vừa cố định con tiểu ác ma kia, mặt đất lập tức xuất hiện một vết rạn khổng lồ.
“Sức mạnh của thứ này không hề tầm thường” Mục Hải Cực cười lạnh một tiếng.
“Chúng ta đi!”
Đông Phương Thuần Quân không hề ngơi nghỉ, thân hình lướt nhẹ, phóng nhanh lên không trung.
Các thánh nhân phía trên đã bay khá cao nhưng vẫn chưa thể thoát khỏi màn sương tím này, Đông Phương Thuần Quân vừa đuổi kịp bọn họ vừa đánh ra vài chưởng giữa không trung!
“Bịch bịch bịch…”
Hai cánh tay khổng lồ màu đen tức khắc xuất hiện giữa bầu trời, lần nữa đánh bay mấy con tiểu ác ma vây tới công kích.
Con tiểu ác ma đối diện Hoa Thiên Mệnh đã thử mấy lần nhưng vẫn không có kết quả, nó chỉ có thể lựa chọn từ bỏ, đi tìm mục tiêu kế tiếp.
Nhưng lúc này Đông Phương Thuần Quân đã chạy tới, con tiểu ác ma kia vừa hành động đã bị một bàn tay ảo màu đen bóp lấy rồi ném văng ra ngoài…
Mọi người thờ phào một hơi, đều tăng tốc bay về phía trước.
Sương tím càng ngày càng thưa, chẳng mấy chốc bọn họ đã thoát ra ngoài.
***
“Tầng thứ ba của vực sâu Ma vực đã nguy hiểm như vậy…”
La Chinh nâng lửa ký ức của Hoa Thiên Mệnh trên tay, thì thào nói.
Lửa ký ức ở vùng đất chuyển thế luôn cập nhật kịp thời, nói cách khác, La Chinh có thể kiếm tra lửa ký ức của bất cứ người nào, sau đó xem ký ức mới nhất của người đó.
Đây xem như một loại khác của thuật đọc tâm!
Bây giờ thấy Hoa Thiên Mệnh và những thánh nhân đi cùng đều bình an thoát thân, La Chinh cũng khẽ thở phào một hơi.
Phía trên bậc thang, những chân thần cấp cao kia đang ngồi xếp bằng, từng ngọn lửa ký ức đang bay lơ lửng trước trán bọn họ.
Vùng đất luân hồi không phải là nơi bọn họ có thể nhúng tay vào, nhưng nếu đã xuống một chuyến thì không ai hy vọng phải trở về tay không.
Nhờ sự trợ giúp của La Chinh, bọn họ có thể thuận lợi đọc được lửa ký ức của một vài chân thần đại viên mãn.
Trong những ngọn lửa ký ức này ghi lại những cảm ngộ quý báu, thậm chí những cảm ngộ này không thể diễn tả bằng ngôn ngữ, nhưng lại có thể truyền tải qua lửa ký ức!
Sau khi biến những cảm ngộ này trở thành của mình, việc đột phá bình cảnh đại viên mãn đã giảm độ khó đi đáng kể.
Huống chi những cảm ngộ mà bọn họ có thể lĩnh hội cũng không chỉ nằm trong chút lửa ký ức ít ỏi ấy. Nơi này đã cất chứa lửa ký ức vô số năm qua của Thần vực, chỉ cần linh hồn của bọn họ có thể chịu được thì sẽ có vô số kinh nghiệm tu luyện cho bọn họ cảm ngộ.
Đối với những chân thần cấp cao này, điều này còn quý giá hơn những bảo vật kỳ lạ hay tài liệu bình thường rất nhiều.
Dù sao cũng là cơ hội để bước chân lên đại viên mãn, ai lại không quý trọng?
So với bọn họ, tộc trưởng Thiên Long lại không có nhiều hứng thú như vậy.
Ông ta đã là á thánh, muốn phong thánh thì chỉ có thể thông qua núi Thánh Nhân!
Ngồi ở đây cảm ngộ kinh nghiệm tu luyện của người khác không có ý nghĩ gì. So với nó, ông lại cảm thấy hứng thú với những thứ phía sau cánh cửa hơn.
La Chinh không ngăn cản tộc trưởng Thiên Long.
Ông ta không có huyết mạch tộc Xi Vưu, cho dù có bước vào điện Chuyển Thế thì ông ta cũng không thể vượt qua cửa ải của hồn điện. Về phần có thể lấy được bí giả thần thông hay không thì phải xem bản lĩnh của ông ta.
Chuyện La Chinh cần suy nghĩ lúc này là làm sao để ra khỏi nơi đây.
Bọn họ đi qua hang động sát biên giới Tà Quỷ vực mới vào được đây, nhưng thực tế thì một phần của hang động kia cũng chỉ là một ảo cảnh mà thôi.
Dường như toàn bộ vùng đất chuyển thế cũng chỉ có một lối ra, mà lối ra ấy lại nối liền với vực sâu Ma Vực, hơn nữa còn là nơi cực sâu của vực sâu Ma Vực.