Đứng ở vị trí cao đã lâu nên dù sao các Thiên Tôn cũng thích kiểm soát tình hìnhThân là nhân vật đứng trên đỉnh trong vũ trụ này, bọn họ cũng không thích vận mệnh của mình bị sắp đặt…
Trước khi La Chinh phát ra bài hịch chiến đấu, chỉ có Ma tộc và Nhân tộc là tích cực phản kháng. Số lượng Thiên Tôn của hai chủng tộc lớn này cộng lại cùng lắm cũng chỉ hơn năm mươi vị mà thôi. Những Thiên Tôn lánh đời và các Thiên Tôn của những chủng tộc nhỏ vẫn luôn giữ thái độ xem chừng.
Có điều, dưới sự kêu gọi của La Chinh, rốt cuộc một số chủng tộc nhỏ cũng đã có động tĩnh.
Ám Ảnh Thiên Tôn và Tuyệt Hỏa Thiên Tôn của Yêu Dạ tộc vẫn luôn trong ở trạng thái cân nhắc. Họ vừa không ủng hộ quyết định bây giờ của Yêu Dạ tộc, vừa không muốn gia nhập phe cánh chống lại Thánh tộc.
Tâm thái dao động này giống như một chiếc cân tiểu ly, hết lắc bên này lại lắc bên khác. Họ sẽ không ngừng đánh giá ảnh hưởng của mình đối với tình hình hiện tại.
Đối với bọn họ, La Chinh giống như một quả cân. Khi phát hiện diệt trừ quả cân này sẽ có lợi đối với mình, họ liền đưa ra lựa chọn, hơn nữa còn cực kỳ quyết đoán!
“La Chinh giao cho ngươi, ta giết Mộng Thần Tiễn” Tuyệt Hỏa Thiên Tôn thản nhiên nói.
Ám Ảnh Thiên Tôn nhướng mày, thản nhiên liếc mắt một cái: “Ngươi tự tin?” Tuy Mộng Thần Tiễn từng bị thương nặng, nhưng thực lực chưa đến mức có thể xem thường.
Trong mắt hai vị Thiên Tôn, La Chinh căn bản không đáng để nhắc tới. Còn Mộng Thần Tiễn cũng đã quá già, hơn nữa còn từng bị thương nặng, đã sớm không còn dũng mãnh như trước kia nữa…
“Đừng nhiều lời, lên!”
Vừa dứt lời, Tuyệt Hỏa Thiên Tôn liền biến thành một ngọn lửa màu xanh bùng cháy…
Còn Ám Ảnh Thiên Tôn thì hóa thành một cái bóng đen như mực, biến mất ngay tại chỗ.
Trước đài phong Vương.
Ba dải sáng nọ không ngừng quay cuồng rồi ngưng tụ trước mặt La Chinh và Mộng Thần Tiễn…
Liên tục bị hai người đánh tan, những lực tín ngưỡng này càng lúc càng khó ngưng kết, tốc độ ngưng tụ thành hình cũng càng lúc càng chậm.
“Đùng đùng đùng!”
Cùng với ba tiếng vang giòn giã truyền đến, dải sáng do lực tín ngưỡng hình thành cuối cùng đã đứt lìa. Tất cả lực tín ngưỡng đều trở về trong đài phong Vương, xem như họ đã xông qua thẩm phán tín ngưỡng này.
Trăm vạn người hành hương dưới lực tín ngưỡng đều tỏ ra tuyệt vọng.
Những người hành hương này không cho phép bất kỳ ai tiến vào đài phong Vương. Đối với Vương của bọn họ, đây là một sự bôi nhọ. Nhưng thực lực của bọn họ quá thấp kém, ngoại trừ sử dụng thẩm phán tín ngưỡng thì căn bản không có biện pháp khác để ngăn cản.
Cho nên Mộng Thần Tiễn cũng không tàn sát trên diện rộng đối với những người hành hương kia. Chiến đấu đến mức này rồi, căn bản ông không muốn làm cho võ giả bình thường bị cuốn vào.
“Thông qua rồi? Thật dễ dàng” La Chinh mỉm cười.
Mộng Thần Tiễn lại khẽ lắc đầu: “Coi như chúng ta may mắn mà thôi. Đi theo ta, chúng ta nhanh chóng lên đài phong Vương…”
Mộng Thần Tiễn vừa nói xong, sắc mặt đã đột nhiên biến đổi!
Ánh kim trong hai mắt hắn sáng rực, đột nhiên bắn ra giữa không trung. Thân hình ông tăng tốc xoay tròn, trở người, bắn một mũi tên về phía vị trí mình vừa mới đứng!
Mũi tên này không phải là Xích Dương Tiễn vàng kim mà là Diệt Dương Tiễn màu đen!
Trong tiễn kỹ mà Mộng Thần Tiễn tu, ông thành danh dựa vào Xích Dương Tiễn, nhưng đó không phải là tiễn kỹ có uy lực lớn nhất. Còn Diệt Dương Tiễn chính là sát chiêu mạnh mẽ nhất mà ông lĩnh ngộ sau khi bước vào Thiên Tôn!
Một mũi tên xuyên cầu vồng, nâng tay diệt trời trăng!
Chỉ khi đối đầu với võ giả cùng cấp, Mộng Thần Tiễn mới sử dụng Diệt Dương Tiễn.
Đường tên bay giống như một tia sáng đen đột nhiên bắn ra. Nhưng khi mũi tên này bay vụt đến vị trí Mộng Thần Tiễn vừa mới đứng thì lại lơ lửng giữa không trung một cách quái lạ. Đầu mũi tên màu đen lắc lư không vững, không thể tiến lên thêm chút nào nữa!
“Phừng”
Trên bầu trời xuất hiện một ngọn lửa màu xanh kỳ dị.
Ngọn lửa xanh này không ngừng cháy, bao quanh Diệt Dương Tiễn mà Mộng Thần Tiễn bắn ra. Thế lửa càng lúc càng lớn, ngọn lửa phác họa ra một bóng người. Tay của ngọn lửa hình người này lại nắm lấy thân tiễn màu đen kia!
Chỉ chốc lát sau, ngọn lửa tan đi, một người thanh niên vóc người thon thả xuất hiện.
Thanh niên kia nở nụ cười hờ hững, một tay cầm thân tiễn màu đen vò nhẹ. Thân tiễn liền biến thành những mảnh vụn bay theo gió.
“Tuyệt Hỏa!”
Khuôn mặt Mộng Thần Tiễn trở nên nghiêm nghị. Chuyện ông lo lắng nhất vẫn xảy ra.
Những Thiên Tôn này không dễ gạt như võ giả bình thường, đặc biệt là hai vị Thiên Tôn Tuyệt Hỏa và Ám Ảnh. Nếu bọn họ muốn nhúng tay, sợ rằng chuyện này sẽ trở nên phiền toái…
“Đã lâu không gặp, Mộng Thần Tiễn” Tuyệt Hỏa Thiên Tôn mỉm cười nói.
“Vì sao phải ngăn ta? Các ngươi muốn giúp họ? Nhưng bọn họ…” Mộng Thần Tiễn nhìn Tuyệt Hỏa Thiên Tôn chằm chằm rồi hỏi.
Tuyệt Hỏa Thiên Tôn lắc đầu, suy nghĩ về lời của Mộng Thần Tiễn. Ông mỉm cười: “Đừng đưa ra lý do thoái thác, ta rất rõ ngươi muốn nói gì”
“Nhưng…” Mộng Thần Tiễn thực sự không muốn làm đối thủ với Tuyệt Hỏa Thiên Tôn. Lúc này, có vẻ ông đang muốn cố hết sức để thuyết phục Tuyệt Hỏa.
Song, Tuyệt Hỏa Thiên Tôn căn bản cũng không cho Mộng Thần Tiễn có cơ hội đó. “Nhưng chúng ta đã lựa chọn xong rồi!”
“Chúng ta?” Lông mày Mộng Thần Tiễn đột nhiên giật một cái, Ám Ảnh Thiên Tôn cũng tới? Ông lập tức quay đầu nhắc nhở: “La Chinh! Cẩn thận!”
Tiếng nói của hắn vừa dứt, một bóng mờ đột nhiên xuất hiện sau lưng La Chinh. Một lưỡi dao màu đen giữa bóng mờ lặng lẽ hướng về phía cổ La Chinh!
Đối mặt với Ám Ảnh Thiên Tôn, ánh mắt La Chinh hơi lóe lên, hắn dùng khuỷu tay thuận thế đánh tới.
Đòn giật ngược khuỷu tay này nhìn như bình thường, không có gì lạ, nhưng trong chớp nhoáng La Chinh rót sức mạnh vào thì nó lại vô cùng kinh khủng. Nếu Mộng Thần Tiễn đối mặt với một vị Thiên Tôn, thế thì kẻ đánh lén mình chắc chắn cũng là một Thiên Tôn. Phen này La Chinh nhìn vô cùng bình tĩnh, nhưng cũng sử dụng sức của chín ngôi sao!
Ba phần sức mạnh!
Cú thúc cùi chỏ có sức mạnh kinh khủng này giống như con đê, con đập đột nhiên sụp xuống, ùn ùn sụp về phía sau…
“Bùm!”
Một đòn nhìn như cẩu thả lại phát ra một tiếng nổ!
Ngay sau đó trước mắt mọi người, một bóng người hiện ra từ sau lưng La Chinh. Hắn lảo đảo giữa không trung, vất vả lắm mới ổn định được thân hình. Nhưng mặt của người kia đã hoàn toàn tái mét. Sau khi nhịn hồi lâu liền nghe thấy một tiếng “phụt”, phun ra một ngụm sương máu!
“Cẩn thận cái gì?” La Chinh hỏi Mộng Thần Tiễn, trên gương mặt hiện lên nụ cười, thậm chí còn không hề quay đầu lại! Ngay cả Thiên Tôn hắn cũng chẳng muốn đối mặt chính diện!
“…”
Mộng Thần Tiễn sững sờ nhìn chằm chằm vào La Chinh. Suốt đoạn đường này, ông đã năm lần bảy lượt đánh giá thấp thực lực của La Chinh, trong lòng cũng năm lần bảy lượt nâng cao đánh giá đối với La Chinh!
Lúc vừa mới thấy La Chinh, ông coi La Chinh như võ giả mới vào Giới Chủ. Có điều khi gặp mặt, La Chinh đã phá hỏng thần thông Mắt Định của ông, khiến ông phải coi trọng La Chinh!
Nhưng mấy lần thể hiện tiếp theo của La Chinh, chẳng mấy chốc ông liền thay đổi ấn tượng đối với hắn. Dù sao La Chinh cũng là Đạo Tử, cho dù vừa mới bước vào Giới Chủ Cảnh thì cũng không phải Giới Chủ tầm thường. Ít nhất trong những Giới Chủ, La Chinh cũng là sự tồn tại đứng đầu, có thể quét sạch võ giả dưới Đại Giới Chủ.
Khi La Chinh cùng ông chống lại thẩm phán tín ngưỡng, biểu hiện của La Chinh lại nằm ngoài dự đoán của ông. So sánh với Đại Giới Chủ, tên này cũng xem như vô cùng ưu tú, không hổ là Đạo Tử đứng đầu!
Bây giờ Mộng Thần Tiễn mới phát hiện, ở trước mặt La Chinh, mình chẳng khác gì một người nông dân chưa trải đời, căn bản nhìn không rõ thực lực thật sự của La Chinh!
Tốt xấu gì Mộng Thần Tiễn cũng là Thiên Tôn, kiến thức và thực lực tương ứng với nhau. Nhưng một đòn tùy ý của một vị Giới Chủ lại khiến cho một vị Thiên Tôn hộc máu. Ông thật sự mới thấy chuyện này lần đầu.
Đừng nói là Mộng Thần Tiễn, ngay cả Tuyệt Hỏa Thiên Tôn cũng ngây người.
Tuyệt Hỏa Thiên Tôn tự nhận thực lực của mình cao hơn Ám Ảnh Thiên Tôn một cấp. Cho nên hắn mới nhường La Chinh cho Ám Ảnh Thiên Tôn, còn mình thì đối đầu với Mộng Thần Tiễn.
Dùng thực lực của Ám Ảnh Thiên Tôn để đối phó La Chinh thì chỉ có thể nói là dễ như trở bàn tay, không hề khó khăn chút nào.
Nhưng cảnh tượng trước mắt lập tức khiến cho Tuyệt Hỏa Thiên Tôn mơ hồ, thậm chí trong lòng còn sinh ra một chút nghi ngờ. Có phải Ám Ảnh Thiên Tôn mắc bệnh thích diễn kịch hay không? Cho dù diễn trò thì cũng phải phối hợp với La Chinh chứ. Nhìn thấy vẻ mặt tươi vui, phách lối của La Chinh, rõ ràng Ám Ảnh Thiên Tôn đã chịu thiệt lớn!
Giờ khắc này, số lượng người Yêu Dạ tộc tụ tập xung quanh đài phong Vương càng lúc càng nhiều. Ngoại trừ những người hành hương có thực lực thấp, các Giới Chủ thuộc hội trưởng lão trong thánh địa cũng tề tựu về đây. Nhìn thấy hai vị Thiên Tôn ra tay với Mộng Thần Tiễn, những trưởng lão này cũng lo lắng trong lòng.
Phần lớn các thành viên của hội trưởng lão vẫn đứng về phía Mộng Thần Tiễn. Bị Dao chèn ép đã nhiều năm như vậy, họ chán ghét Dao từ trong xương tủy. Có điều nhìn từ góc độ của toàn bộ Yêu Dạ tộc, họ cũng không hy vọng các cường giả trong tộc chém giết lẫn nhau. Cho nên những trưởng lão này định tới để khuyên giải.
Nhưng bọn họ vừa mới chạy tới, còn chưa kịp mở miệng thì đã nhìn thấy cảnh tượng quái lạ này…
“Người thanh niên kia hẳn là La Chinh! Hắn lại có thể dùng một quyền đánh Ám Ảnh Thiên Tôn hộc máu! Chuyện này… sao có thể được?” Một vị trưởng lão trợn hai mắt, tròng mắt hận không thể nhảy ra ngoài.
“Ngươi hỏi ta thì ta đi hỏi ai đây?” Một vị trưởng lão bên cạnh cũng trợn mắt há mồm.