Bí cảnh Thiên Thần bao trùm trên ba bí cảnh lớn còn lại, tất nhiên là trung tâm của Long mạch tộcNhiều năm như vậy mà những đại năng Thần Hải Cảnh cũng không thể lấy được trứng rồng tổ, nếu La Chinh muốn một lần liền thành công thì có lẽ phải mở lối đi riêng.
Như vậy, việc chiếm cứ thi thể cô gái Thần Cực Cảnh này là chuyện đương nhiên hắn phải làm.
Thật ra lúc La Chinh lấy cuốc Hắc Tinh ra, các Đại Năng Thần Hải Cảnh còn lại cũng bắt đầu rục rịch, đặc biệt là mấy người Chiến Đế Đại Vũ.
Không phải là bọn họ chừa từng có ý đồ với cô gái trong cột đá kia!
Thế nhưng dù là quan tài thủy tinh hay là xiềng xích thì căn bản bọn họ cũng đều không có khả năng phá mở.
Lúc này thấy La Chinh lấy ra cuốc Hắc Tinh, ánh mắt bọn họ cũng lóe lên. Để tiến vào bí cảnh Thiên Thần, ai cũng muốn chọn thi thể càng mạnh mẽ hơn. Nếu La Chinh có thể mở được quan tài thủy tinh này thì bọn họ cũng có thể thử chiếm cứ thi thể của cô gái này!
Nhưng lúc này không ai dám tranh với La Chinh.
Lấy được trứng rồng tổ có lẽ là một công lớn, nhưng vì công lao này mà đắc tội với La Chinh, đó chính là một điều ngu xuẩn.
Ví như Chiến Đế Đại Vũ trước đây vốn có thù oán với La Chinh, bây giờ hắn muốn cải thiện quan hệ với Chinh còn không kịp, nào dám tranh đoạt để đắc tội thêm với La Chinh nữa?
La Chinh lấy cuốc Hắc Tinh từ trong nhẫn tu di ra, chậm rãi bay về phía cô gái trên cột đá kia.
Tứ đại thần quốc đã cướp sạch thánh hải Thiên Vũ một lần, cũng đã tìm hiểu rõ ràng thân phận của mỗi thi thể trong khu nghĩa địa, thế nhưng chỉ có thân phận của cô gái này là bọn họ không thể điều tra ra. Có vẻ lai lịch của nàng khá thần bí.
Mặc dù vẻ mặt La Chinh khá thận trọng, nhưng trong lòng vẫn có chút lo lắng. Ví như chẳng may cô gái này chưa chết mà lại bị La Chinh thả ra như vậy thì liệu có rước lấy phiền phức hay không?
Linh hồn hắn cầm cuốc Hắc Tinh chậm rãi bay lượn quanh cột đá, xuyên qua quan tài thủy tinh sạch sẽ không tì vết, La Chinh có thể quan sát cô gái trong quan tài một cách rõ ràng.
Quần áo trên người nàng ta cũng không nhiều, hai tay, hai chân để trần, bị xích sắt trói chặt, trên làn da trắng muốt là những vết hằn nhìn thấy mà giật mình.
Tại sao cô gái này lại bị trói ở đây, thân phận của nàng là gì?
Sau một hồi dò xét, La Chinh bỗng vung cuốc Hắc Tinh trong tay lên!
Bình thường khó có thể lấy cuốc Hắc Tinh ra để đối phó với đối thủ, bởi dù sao trên thế giới này có kiếm pháp, đao pháp, thương pháp, nhưng lại không có cái gọi là “cuốc pháp”. Nhưng là thần khí chí tôn, luật nhân quả chất chứa trong đó lại vô cùng mạnh mẽ! La Chinh cũng rất tin tưởng, có lẽ trên thế giới này không có thứ gì mà cuốc Hắc Tinh không đào ra được.
“Loảng xoảng!”
Mặc dù Bích Hồn Cảnh của La Chinh vô cùng kiên cố, nhưng so sánh với sức mạnh của cơ thể thì vẫn kém rất xa.
Chỉ có điều, sử dụng cuốc Hắc Tinh cũng không cần dùng quá nhiều sức, chỉ cần nhẹ nhàng vung lên, cái cuốc đập lên quan tài thủy tinh một cái, trên quan tài liền xuất hiện từng vết nứt.
“Lách cách, rầm, rầm”
Sau khi trên quan tài thủy tinh xuất hiện vết nứt, nó dường như liền trở nên vô cùng yếu ớt, không cần La Chinh đập lần thứ hai. Những vết rạn kia liền không ngừng lan ra, thủy tinh hóa thành các mảnh vỡ, liên tục rơi xuống!
Toàn bộ quan tài thủy tinh nhanh chóng rơi xuống, nhưng cô gái kia vẫn bị xiềng xích trói buộc, khóa chặt trên cột đá.
“Lại còn có mùi thơm thoang thoảng, chẳng lẽ nàng vẫn còn sống?” Trong mắt La Chinh lộ rõ vẻ kinh ngạc. Sau khi mở quan tài thủy tinh này ra liền có một mùi thơm của thuộc về phái nữ tỏa ra.
Xuất phát từ sự tò mò, La Chinh vươn tay ra, chạm vào ngực thiếu nữ này.
“Thình thịch, thình thịch” Khi La Chinh vừa chạm vào ngực nàng, hắn lập tức cảm nhận được nhịp tim đập mạnh mẽ!
Đây là cơ thể của một người sống! Hoàn toàn không phải là thi thể người chết! La Chinh lập tức giật mình!
Mặc dù trước đó, cô gái này có thể nói chuyện, thế nhưng cách nói chuyện lại hết sức máy móc, không hề giống như người sống có trí tuệ. Người của tứ đại thần quốc cũng không thể nào phán đoán ra được rằng nàng còn sống hay đã chết.
Bây giờ La Chinh đã có thể xác định, người này còn sống!
Không phải Long mạch tộc đã huyết tế toàn bộ các sinh linh rồi sao? Vì sao còn có một người sống? Mục đích mà nàng còn tồn tại ở đây là gì?
Trong lòng La Chinh suy đoán, có thể là sau khi linh hồn nàng bị tiêu diệt, thân thể đã bị bí pháp nào đó giữ lại đến bây giờ.
Nếu là như vậy thì kế hoạch đoạt xác của La Chinh sẽ trở nên đơn giản hơn rất nhiều. Đây chính là một thân thể còn sống, trực tiếp chiếm cứ, thậm chí không cần Hồn Hạch cũng có thể khống chế thân thể nàng. Hơn nữa cơ thể còn sống có thể phát huy một trăm phần trăm sức mạnh. Dù sao thì lợi dụng Hồn Hạch để khống chế thi thể cũng kém hơn rất nhiều.
“Như vậy thì bắt đầu đi” Không nghĩ nhiều nữa, La Chinh lấy cuốc Hắc Tinh chặt đứt xiềng xích trên hai tay cô gái, sau đó cất cuốc Hắc Tinh vào trong nhẫn tu di. Hắn lập tức đưa tay nhẹ nhàng bóp hai má nàng, cười nhẹ một tiếng rồi chỉ nói một câu: “Xin lỗi, chỉ đành chiếm cứ cơ thể ngươi trước vậy!”
Sau khi nói xong, linh hồn La Chinh liền chui vào trong miệng cô gái này!
Linh hồn La Chinh nhanh chóng xuất hiện trong óc cô gái. Trong nháy mắt linh hồn hắn chui vào trong đó, lông mày hắn lập tức nhíu lại, trên mặt hiện lên vẻ cảnh giác.
Quá thuận lợi.
Kinh nghiệm của La Chinh cho hắn thấy, cứ chuyện gì quá thuận lợi thì tất nhiên có điểm kỳ lạ.
Thực lực của cô gái này mạnh hơn các thi thể trong quan tài kia nhiều, nhưng La Chinh lại dễ dàng chiếm cứ não nàng như thế, thậm chí còn không hề cảm nhận được một chút lực kháng cự nào. Chỉ riêng điểm này thôi cũng đủ để La Chinh phải cảnh giác rồi.
“Dung hợp đi chứ? Có vẻ như mình không thể nào dung hợp được?”
Lúc này hẳn là Hồn Hạch sẽ phát huy tác dụng, trợ giúp linh hồn La Chinh khống chế thân thể này. Thế nhưng trong bộ óc tối đen như mực này, La Chinh căn bản không cảm nhận được tác dụng của Hồn Hạch!
La Chinh có chút hoảng loạn. Gần như là xuất phát từ bản năng, hắn muốn nhanh chóng rời khỏi bộ não này ngay lập tức!
“Lui ra ngoài!”
Tốc độ của La Chinh cũng không chậm. Từ lúc phát hiện ra tình hình có vẻ không hợp lý đến lúc hành động chỉ vẻn vẹn trong thời gian một hai nhịp thở. Thế nhưng hắn nhanh chóng phát hiện, mình đã ở trong trạng thái thân bất do kỷ*!
* Thân bất do kỷ: Ý chỉ những sự việc bản thân không thể kiểm soát, điều khiển được.
Đúng lúc này, trong đầu liền truyền đến một giọng nữ đầy uy nghiêm: “Đã vào đây rồi còn muốn thoải mái rời đi ư?”
“Quả nhiên là bẫy mà” Sắc mặt La Chinh dần trở nên bình tĩnh. Vừa rồi hắn bối rối là bởi vì hắn nghĩ bản thân còn có cơ hội ra ngoài, nhưng bây giờ nếu đã bị đối phương giữ lại thì hắn cũng không hoảng hốt nữa.
Bởi vì có cái gọi là nhập gia tùy tục*, nên bây giờ hắn chỉ có thể bình tĩnh, tỉnh táo mà hành động.
* Nhập gia tùy tục: Đi đến đâu thì phải theo tục lệ nơi đó, đến nhà người khác thì phải theo tục lệ, thói quen nhà họ.
“Ngươi là ai?” Ý thức của La Chinh lan ra.
“Ta? Không phải ngươi đã nhìn chằm chằm ta rất nhiều lần sao, chẳng lẽ còn không biết ta là ai?” Giọng nữ kia lại vang lên.
La Chinh chớp mắt một cái, lạnh nhạt đáp lại: “Thì ra ngươi không phải là người chết, vậy vì sao lại bị nhốt trong khu nghĩa địa này?”
“Hừ! Ai nói ta không phải người chết? Ta thực sự đã chết rồi, chỉ không ngờ đã nhiều năm như vậy mà lại có người sẽ ngu ngốc tới mức tiến vào đầu óc ta, đến bầu bạn cùng ta!” Linh hồn kia lạnh nhạt đáp lại.
“Thực sự đã chết…” La Chinh không thể nào hiểu được câu nói này, trên mặt hiện lên vẻ nghi hoặc.
Một thi thể có được linh hồn của chính mình, lại có thân thể hoàn hảo không hề bị tổn hại, nhịp tim đập còn mạnh hơn La Chinh nhiều, vậy thì sao có thể coi như là người chết được?
“Hừ! Không thể giải thích rõ ràng với ngươi được, nhưng ngươi đã tự xâm nhập vào trong đầu ta, vậy thì ở lại cùng ta đi, không cần ra ngoài nữa đâu!” Giọng nói kia lại vang lên.
Trong đầu óc đen như mực, La Chinh chắp hai tay rồi nói với nàng: “Tiền bối, ta cũng không biết rõ tình huống nên mới vô tình xông vào, nếu có chỗ nào đắc tội, kính xin người rộng lượng, giơ cao đánh khẽ”
Ngay lúc hắn đang khách khí giải thích thì giọng nữ kia lại nghiêm nghị đáp lại: “Ha ha ha, không biết rõ tình huống, vô tình? Ngươi cho ta là đứa trẻ ba tuổi chắc? Rõ ràng là muốn chiếm lấy cơ thể của ta, còn văn vẻ giải thích. Muốn ta thả ngươi ra ngoài? Nằm mơ đi!”
Xem ra cô gái này sẽ không để mình ra ngoài, La Chinh nhướng mày, linh hồn bỗng nhiên tăng tốc, chạy vội ra ngoài bộ não.
Thế nhưng hắn nhanh chóng phát hiện, ý nghĩ của mình quá ngây thơ. Linh hồn của cô gái này dường như còn mạnh hơn bản thân hắn nhiều, thậm chí nàng ta cũng chưa từng xuất hiện trong đầu mà chỉ thản nhiên lạnh lùng hừ lên một tiếng, ở viền bộ óc liền xuất hiện từng làn sóng đỏ!