Thánh nữ Mật Giáo của thần quốc Đại Vũ họ Bạch, tên là Bạch Nguyệt Dung. Trong thần quốc Đại Vũ, Bạch gia thuộc loại thế gia võ giả nổi tiếng. Nhưng sau khi Bạch Nguyệt Dung được sinh ra thì đã được chọn làm thánh nữ Mật GiáoLúc ấy Hoàng tử Lưu Hoằng Văn có thiên phú đứng hàng thứ chín trong thần quốc Đại Vũ lấy được một cái Tiên Mộ Linh Đăng do một dân thường dâng lên.
Nghe nói Tiên Mộ Linh Đăng có tổng cộng chín cái, sau khi thắp sáng hết cả chín cái thì có thể mở ra đủ mọi thông đạo, tiến vào trong một ngôi mộ Tiên…
Nhưng chờ rất nhiều năm, Tiên Mộ Linh Đăng này vẫn không thể mở ra nên cũng khiến Bạch Nguyệt Dung rất tò mò. Vào ngày mùng ba tháng ba nào đó, nàng và Lưu Hoằng Văn đã cùng mở Tiên Mộ Linh Đăng ra, không ngờ lại thực sự xuất hiện một lối đi không gian!
Bởi vì cả hai người đều không ngờ Tiên Mộ Linh Đăng lại được mở ra vào lúc này, vì thế vội vàng mời một vài hộ vệ Sinh Tử Cảnh, bắt đầu đi vào trong mộ Tiên Thiên Miểu.
Không ngờ hành trình vào trong mộ Tiên Thiên Miểu đó đã trực tiếp lấy đi tính mạng của Lưu Hoằng Văn. Việc này gây nên chấn động không nhỏ trong thần quốc Đại Vũ.
Dù sao thì cũng là một vị Hoàng tử, cho dù Chiến Đế Đại Vũ có rất nhiều Hoàng tử đi chăng nữa, nhưng thiên phú của Lưu Hoằng Văn có thể nằm trong tốp mười người đứng đầu nên cũng được cũng coi là tương đối xuất sắc trong số các Hoàng tử thần quốc.
Một võ giả nho nhỏ của Thiên Bắc Vực mà cũng dám đối đầu với thần quốc?
Bất cứ một vị đại năng Thần Hải Cảnh nào xông qua Bạo Loạn Tinh Hải đều có thể san bằng toàn bộ Thiên Bắc Vực!
Tiếp đó, việc vượt qua Bạo Loạn Tinh Hải rộng lớn ngăn cách giữa thần quốc và Thiên Bắc Vực, liên hệ với hai vị võ giả Sinh Tử Cảnh là Thôi Tà và Vu Chiêm Hà, giúp đỡ thần quốc, vân vân.
Việc này, đều là do Bạch Nguyệt Dung sắp xếp cho Vô Tâm thượng nhân đi làm.
Nhưng mấy năm trôi qua mà Thôi Tà vẫn không thể tìm tới Bạch Nguyệt Dung, nàng thì bận các loại sự vụ trong Mật Giáo nên dần dần cũng quên đi việc này.
Có một ngày, bỗng nhiên Vô Tâm thượng nhân nói với Bạch Nguyệt Dung rằng La Chinh đã xuất hiện. Hơn nữa, Vô Tâm thượng nhân còn muốn tự mình đi vào Thiên Bắc Vực trước để đánh chết La Chinh.
Bạch Nguyệt Dung cũng tò mò, hai năm trước La Chinh mới chỉ là một võ giả Chiếu Thần Cảnh, nhỏ bé như một con kiến lại đáng để đại năng Thần Hải Cảnh như Vô Tâm thượng nhân tự mình ra tay ư? Thôi Tà và Vu Chiêm Hà kia diệt sát lâu như vậy mà vẫn không giết chết được?
Ai ngờ Vô Tâm thượng nhân nói với Bạch Nguyệt Dung rằng thằng nhóc La Chinh năm đó không chỉ đánh bại được linh hồn hắn trong cốc tinh thần mà còn giết được cường giả Sinh Tử Cảnh Thôi Tà!
Cho dù là thần quốc đầy rẫy thiên tài thì cũng không xuất hiện được nhân vật yêu nghiệt như vậy! Trong thời gian hai năm đã có thể từ Chiếu Thần Cảnh trở thành Hư Kiếp Cảnh? Hơn nữa lại giết chết bốn võ giả Sinh Tử Cảnh? Từ khi nào thì Thiên Bắc Vực có thể sinh ra nhân vật yêu nghiệt như vậy?
Cho dù là thánh nữ thì cũng khó mà truyền lệnh cho đại năng Thần Hải Cảnh. Nhưng nếu Vô Tâm thượng nhân khẳng định muốn tự mình ra tay đánh chết La Chinh thì tất nhiên Bạch Nguyệt Dung cũng sẽ không từ chối. Cũng đúng lúc này, nàng vốn dĩ đã không chú ý đến La Chinh nữa thì lại dần dần quan tâm.
Trong lòng nàng cũng khó hiểu, đại năng Thần Hải Cảnh như Vô Tâm thượng nhân xưa nay là lão quái vật không có lợi không làm, sao lại cảm thấy hứng thú với La Chinh? Chắc chắn là trên người thằng nhóc kia phải có cái gì đó khiến cho Vô Tâm thượng nhân chú ý đến.
Nhưng cho dù có như thế nào thì đại năng Thần Hải Cảnh mà tự thân ra trận cũng sẽ trở thành sự tồn tại vô địch trong Thiên Bắc Vực, khẳng định La Chinh sẽ chết chắc. Một con kiến như vậy dù sao cũng không thể thoát khỏi cái chết. Đối với suy đoán của mình, dường như Bạch Nguyệt Dung không hề có chút nghi ngờ!
Kết quả không lâu sau, bỗng nhiên trong thần quốc Đại Vũ truyền tin đến, bản mệnh bài của Vô Tâm thượng nhân đã vỡ vụn! Bản mệnh bài của Tinh Kiếm thượng nhân cũng vỡ vụn!
Trong thần quốc Đại Vũ cũng có hơn hai mươi vị cường giả Thần Hải Cảnh. Mặc dù có sự canh tranh giữa tứ đại thần quốc, nhưng nhìn chung thì quan hệ cũng không tệ nên bình thường sẽ có rất ít đại năng Thần Hải Cảnh ngã xuống. Trừ khi tuổi thọ đã cạn hoặc là một số ít đại năng Thần Hải Cảnh tiến vào hải vực thần bí ở bên ngoài mới có khả năng ngã xuống.
Nay hai vị đại năng Thần Hải Cảnh cứ thế ngã xuống một cách kỳ lạ ở Thiên Bắc Vực, quả thực khiến cho toàn bộ thần quốc Đại Vũ đều chấn động!
Đối với đại lục thần quốc, Thiên Bắc Vực chỉ là một cái đảo hoang nhỏ mà thôi. Nơi như vậy, sao lại tồn tại nhân vật có thể uy hiếp đại năng Thần Hải Cảnh được?
Cho dù là đại năng Thần Hải Cảnh muốn giết chết đại năng Thần Hải Cảnh khác thì cũng chẳng dễ dàng gì. Vậy mà dù là Vô Tâm thượng nhân hay Tinh Kiếm thượng nhân thì trước khi bản mệnh bài vỡ vụn cũng không thể truyền về được câu nào…
Hai vị đại năng thần Hải Cảnh bị giết chết một cách kỳ lạ như vậy, nhất thời khiến thần quốc Đại Vũ bắt đầu cảnh giác. Nhưng thần quốc Đại Vũ tạm thời vẫn chưa có động tĩnh gì. Nếu Thiên Bắc Vực thật sự xuất hiện điều gì khác thường thì cho dù có cử thêm hai vị đại năng Thần Hải Cảnh nữa tới có lẽ cũng chẳng điều tra được.
Vì thế, thần quốc đã giấu kín chuyện này, trước tiên thăm dò thánh hải Thiên Vũ đã rồi nói sau. Gió lốc trên vùng trời Bạo Loạn Tinh Hải cứ cách một khoảng thời gian sẽ yên bình trở lại. Đợi thời điểm gió lốc ổn định lại lần nữa rồi thành lập một đội đại năng Thần Hải Cảnh tới thăm dò Thiên Bắc Vực sau cũng không muộn. Nếu Thiên Bắc Vực thật sự xuất hiện một vài cường giả thì trực tiếp giết hết tất cả các sinh linh trên Thiên Bắc Vực là được.
Về phần La Chinh kia, tuy rằng trong lòng Bạch Nguyệt Dung vẫn luôn ghi nhớ, nhưng hiện tại chuyện này có liên quan đến tính mạng của hai vị đại năng Thần Hải Cảnh là Vô Tâm thượng nhân và Tinh Kiếm thượng nhân nên cũng không còn là chuyện mà Bạch Nguyệt Dung có thể quyết định được nữa. Nàng cũng chỉ có thể tạm thời chờ đợi.
Hôm nay nghe Yến Vương gọi tên La Thiên Hành, ánh mắt nàng liền dừng trên người nọ. Dù sao cũng đã hai năm trôi qua nên đối với khuôn mặt của La Chinh nàng cũng cảm thấy có một chút xa lạ. Nhưng sao chiếu mệnh, thần khí và hơi thở của một người thì khó có thể thay đổi.
Huống hồ, người này cũng họ La.
La Thiên Hành?
Nghĩ đến đây, trên mặt thánh nữ thần quốc Đại Vũ Bạch Nguyệt Dung bỗng nhiên hiện lên một ý cười lạnh lùng. Cùng lúc đó, chân nàng bắt đầu bước đi, chậm rãi bước lên mép đài cao rồi nhẹ nhàng bay qua không trung, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm La Chinh.
Chiến Đế Đại Vũ thấy Bạch Nguyệt Dung vô duyên vô cớ lại bay ra nên trên mặt cũng hiện vẻ kỳ quái: “Thánh nữ, vì sao…”
Trên mặt Bạch Nguyệt Dung nở một nụ cười, nói với Chiến Đế Đại Vũ: “Hồi bẩm Quốc chủ, ta phát hiện ra một vài chuyện thú vị”
“Chuyện thú vị?” Vẻ mặt Chiến Đế Đại Vũ khó hiểu.
“Đúng vậy!” Bạch Nguyệt Dung khẽ gật đầu. Lập tức lạnh giọng nói với La Chinh: “La Thiên Hành? Hừ! Tên ngươi hẳn là La Chinh mới đúng nhỉ?”
Nếu La Chinh đã đứng ra thì đương nhiên cũng tính đến chuyện thánh nữ thần quốc sẽ nhảy ra. Trong lòng hắn cũng đã chuẩn bị tốt mấy phương án rồi. Phương án đầu tiên, cũng là phương án đơn giản nhất: giả ngu.
Vốn dĩ hắn sẽ bay lên kết giới hình vuông trong không trung kia để khiêu chiến với Vân Long Đào. Mà Vân Long Đào cũng đang đợi La Chinh với vẻ mặt khinh thường. Đại khái, suy nghĩ trong lòng Vân Long Đào cũng không khác các võ giả bên dưới lắm, chỉ sợ thần quốc Hắc Thiết thật sự không có ai đủ tài năng nên đành tìm ra một võ giả Hư Kiếp Cảnh trung kỳ ra cho đủ số?
Lúc này, bỗng nhiên Bạch Nguyệt Dung lại mở miệng nói như vậy nên La Chinh liền dừng lại, nhìn chằm chằm vào Bạch Nguyệt Dung rồi cười nói: “Ta vốn tên là La Thiên Hành, không biết ngươi nói La Chinh là có ý gì?”
Vẻ mặt La Chinh cực kỳ nghiêm túc, vừa mở miệng đã trả lời như vậy khiến Bạch Nguyệt Dung khẽ nhíu mày. Dù sao thì cũng đã hai ba năm trôi qua, nên nhất thời Bạch Nguyệt Dung cũng không thể khẳng định được ngay. Nhưng nàng lại cẩn thận liếc mắt đánh giá La Chinh lần nữa, trong ánh mắt tràn đầy vẻ khẳng định: “La Chinh, giả ngu cũng vô ích. Từ trước cho tới giờ chưa từng nghe thấy ai có tên như ngươi ở thần quốc Hắc Thiết! Nói vậy, chắc hẳn ngươi thừa dịp Bạo Loạn Tinh Hải đang ổn định nên mới vượt qua Tinh Hải, đúng không? Lá gan của ngươi lớn thật đấy!”
“Vị thánh nữ đại nhân này, ta chính là người của thần quốc Hắc Thiết, hiện tại ta phải khiêu chiến với võ giả của quý thần quốc. Nếu sợ, ngươi có thể nói thẳng, nhưng giương đông kích tây như vậy dường như không thích hợp cho lắm?” La Chinh khẽ cười nói.
Lúc này bốn vị Quốc chủ cũng đối mặt nhìn nhau, mà trên mặt Yến Vương cũng hiện ra vẻ tức giận. Bạch Nguyệt Dung này thật đáng ghét! Hiện tại thần quốc Hắc Thiết bọn họ cũng chỉ có thể trông chờ vào La Chinh, thế mà lúc này lại nhảy ra nói bậy cái gì vậy? Vốn dĩ tính tình Yến Vương đã cao ngạo kiêu căng, nhưng ở trước mặt nhiều trưởng bối thế này nên mới kiềm chế lại. Vất vả lắm mới đến lượt La Chính ra sân, nên làm sao hắn có thể nhẫn nhịn Bạch Nguyệt Dung cho được?
Vì thế Yến Vương bắn người lên, lạnh giọng nói: “Bạch Nguyệt Dung, ngươi giở trò ma quỷ gì ở đây vậy! La Thiên Hành chính là võ giả của thần quốc Hắc Thiết ta, hắn xuất thân từ võ phủ Ngọc Huyền! Nếu thần quốc Đại Vũ ngươi sợ thì Vân Long Đào kia ngoan ngoãn nhận thua là được!”
Bạch Nguyệt Dung đang định nói gì đó thì Vân Long Đào lại cười lạnh: “Sợ? Yến Vương, Vân Long Đào ta trước nay chưa từng sợ ai, huống hồ thằng nhóc này chẳng qua cũng chỉ là Hư Kiếp Cảnh trung kỳ. Chẳng qua… cũng chỉ cần một kiếm, ha ha!”
Yến Vương cười lạnh: “Vậy bảo thánh nữ đại nhân các ngươi câm miệng lại đi!”
Đúng lúc này, Quốc chủ thần quốc Hắc Thiết – Chu Hoàng cũng thản nhiên nói: “Quả thực La Thiên Hành là người thần quốc Hắc Thiết ta. Thánh nữ, có phải đã nhận nhầm hay không?”
Mật Giáo được thừa hưởng huyết mạch từ Nhân tộc trên Thượng Giới. Thánh nữ được chọn ra chính là người đại diện cho Mật Giáo Nhân tộc ở Thượng Giới. Cho dù tín đồ của Mật Giáo ở thần quốc khác thì cũng có số lượng rất lớn, vậy nên Chu Hoàng cũng không thể răn dạy Bạch Nguyệt Dung.
“Nhận nhầm? Ta sao có thể…” Bạch Nguyệt Dung cũng rối rắm. Nàng khẳng định trăm phần trăm người này chính là La Chinh. Hơn nữa thông qua Vô Tâm thượng nhân, nàng càng hiểu rõ thực lực của La Chinh hơn. Người này chính là yêu nghiệt trong yêu nghiệt, dựa vào tu vi Hư Kiếp Cảnh trung kỳ lại giết chết được cường giả Sinh Tử Cảnh tứ trọng!
Cho dù Vân Long Đào được xưng là vô địch trong Hư Kiếp Cảnh, nhưng hắn chưa hẳn đã là đối thủ của La Chinh!
“Thánh nữ đại nhân, cho dù ngài có nhận nhầm hay không thì ta cũng sẽ chứng minh cho ngài thấy!” Trên mặt Vân Long Đào hiện lên nụ cười tự tin.
Còn trên mặt Bạch Nguyệt Dung lại là vẻ chần chừ. Đầu nàng hơi ngẩng lên, ánh mắt lập tức sáng ngời, quay đầu lại nói với Chiến Đế Đại Vũ: “Quốc chủ, thằng nhóc này chính là La Chinh đến từ Thiên Bắc Vực. Điều này ta dám chắc! Lúc trước, chính người này đã giết chết Lưu Hoằng Văn! Nếu không tin, có thể mời Cung lão đến!”
Lúc trước, khi tiến vào mộ Tiên, bên người Lưu Hoằng Văn có tổng cộng năm vị cường giả Sinh Tử Cảnh. Bởi vì Lưu Hoằng Văn chết nên Chiến Đế Đại Vũ vô cùng tức giận, ngoài Cung lão là người có công nên tránh được cái chết ra thì tất cả các vị cường giả Sinh Tử Cảnh khác đều bị giáng tội chết.
Lúc này cũng chỉ có thể mời Cung lão đến xác định!
“Thánh nữ, ngươi chắc chắn thằng nhóc này chính là người năm đó giết chết con ta?” Nghe thấy lời nói của Bạch Nguyệt Dung, vẻ mặt Chiến Đế Đại Vũ vốn dĩ đã âm u, nay lại càng u ám hơn.
Mặc dù Bạch Nguyệt Dung bỗng nhiên nhảy ra như vậy có vẻ hơi lỗ mãng, nhưng dựa vào hiểu biết của Chiến Đế Đại Vũ, dù tính tình của Bạch Nguyệt Dung có hơi hấp tấp, nhưng cũng không đến mức ăn nói lung tung trong trường hợp này!
(*Cảm ơn bạn đọc đã luôn theo dõi và ủng hộ Waka. Bản quyền truyện Bách Luyện Thành Thần thuộc về Waka, các cá nhân, tổ chức khác đăng tải truyện đều là trái phép và sẽ phải chịu trách nhiệm trước pháp luật. Trân trọng!)