Vừa rồi, tộc Tam Mục thấy quả cầu màu đỏ máu bay thẳng tới nơi này cũng giật nảy cả mình. Ngoài những chủng tộc quy thuận tộc Vô Không ra, những chủng tộc Bỉ Ngạn khác đều không muốn dính líu tới tộc Vô KhôngKhi quả cầu màu máu dừng trước mặt La Chinh, đám người tộc Tam Mục thở phào nhẹ nhõm. Đồng thời, tộc trưởng Cửu Thiên và Phi Dục đều cảm thấy khó hiểu. Dù bức tranh bất hủ mở ra là một ngày trọng đại, nhưng tộc Nguyên Linh và tộc Vô Không gần như chưa bao giờ lộ diện. Bây giờ, tộc Vô Không đột nhiên xuất hiện, chẳng lẽ là vì tìm La Chinh?
“Ngươi là La Chinh?”
Giọng nói lạnh như băng của Vân Tiêu tiên tử lại truyền từ trong quả cầu màu đỏ máu dẫn đầu ra. Trong quả cầu màu đỏ lờ mờ có thể thấy một dáng người uyển chuyển.
La Chinh cau mày đáp: “Đúng, có chuyện gì?”
Lần trước, La Chinh từng gặp tộc Vô Không ở Khai Thiên thần miếu, nhưng lúc đó hắn bị thua thiệt không nhỏ, đương nhiên giọng điệu sẽ không nể nang gì. Đối phương đã tới thẳng đây nên đương nhiên họ đã chắc chắn về thân phận của hắn, La Chinh cũng chẳng phủ nhận.
“Có người muốn gặp ngươi”
Vân Tiêu tiên tử dứt lời, quả cầu màu đỏ máu lập tức bay sang một bên. Một quả cầu màu đỏ ở đằng sau chậm rãi bay tới trước mặt La Chinh, bên trong quả cầu từ từ hiện ra bóng một người.
Chẳng bao lâu sau, một người đàn ông tóc đen chui từ trong quả cầu màu đỏ máu ra. Trên mặt người đàn ông tóc đen là nụ cười tà mị quen thuộc, miệng hắn ta phát ra một tràng cười trầm thấp: “Có bất ngờ khi gặp ta ở chỗ này không?”
Người đàn ông tóc đen này chính là Tà Thần.
Vào giây phút Tà Thần xuất hiện, những Thánh Hồn cảnh của Thái Nhất Thiên Cung ở sau lưng La Chinh lập tức lộ ra vẻ mặt chấn kinh. Thu Âm Hà từng gặp Tà Thần nên biết rõ thân phận của hắn ta. Thằng nhãi này đáng ra bị La Chinh nuốt mới đúng, sao lại vẫn còn sống, hơn nữa còn trở thành một phần tử của tộc Vô Không?
Điều làm bọn họ cảm thấy khó hiểu nhất là cả khuôn mặt, thân thể của Tà Thần đều rất rõ ràng, chi tiết. Hắn ta và thân thể La Chinh vào Bỉ Ngạn không giống nhau. Bởi Tà Thần là một sinh linh Bỉ Ngạn!
La Chinh vốn chẳng bất ngờ khi Tà Thần xuất hiện. Nhưng sau khi nhìn thấy diện mạo của Tà Thần, trong mắt hắn tràn đầy vẻ kinh ngạc: “Ta đã nghĩ tới chuyện ngươi lại trở thành một phần tử của tộc Vô Không, nhưng không ngờ ngươi lại có được một thân thể thật trong Bỉ Ngạn…”
“Ha ha ha…”
Tà Thần lại phát ra một tràng cười trầm thấp.
Hai tay hắn ta nhẹ nhàng vuốt ve thân thể này, trên mặt lộ ra vẻ hài lòng: “Không phải ta có được một thân thể, ta đã hoàn toàn trở thành một sinh linh Bỉ Ngạn!”
“Cái gì?” La Chinh nhướng mày.
La Chinh cứ nghĩ tình huống của Tà Thần cũng giống Phượng Ca, nhờ cơ duyên mà nhận được một thân thể. Nhưng thân thể này chỉ như một cái áo giáp, không thể nào rời khỏi Bỉ Ngạn được. Nó cũng không liên quan gì tới thân thể ở bên ngoài hỗn độn.
Nhưng Tà Thần lại vượt ra khỏi dự đoán của La Chinh.
“Ngươi đã trở thành sinh linh Bỉ Ngạn, vậy thân thể của ngươi trong thế giới mẹ thì sao?” La Chinh hỏi.
Sau khi hoàn toàn trở thành sinh linh Bỉ Ngạn, một bản thân khác ở trong thế giới mẹ sẽ không tồn tại nữa. Từ logic có thể hiểu như vậy. Nếu cả hai cùng tồn tại thì chẳng phải khi Tà Thần của Bỉ Ngạn tới Bỉ Ngạn, sẽ có hai Tà Thần cùng nhau nhảy nhót sao?
“Cháy rụi rồi!”
Tà Thần bình tĩnh trả lời: ““Ta” mà ngươi ban cho, sáng tạo ra đã bị ta đốt rụi rồi. Bây giờ, ta đã hoàn toàn trở thành một con người mới!”
Mấy tháng trước, Tà Thần đã đi theo Quỳnh Tiêu tiên tử tới Tuyệt Sinh Cốt Địa của tộc Vô Không. Đó là một khu vực cực kỳ đặc biệt. Trước khi Tà Thần tiến vào, Quỳnh Tiêu tiên tử đã nói cho hắn ta biết nếu vào Tuyệt Sinh Cốt Địa hắn ta sẽ chuyển hóa thành một sinh linh khác. Đồng thời, Tà Thần không thể quay trở lại thế giới mẹ được nữa.
Kể từ đó, Tà Thần không chỉ thoát khỏi trói buộc của “Đạo Luyện Phân Thể”, mà còn có được một thân thể cực kỳ mạnh. Nhược điểm đó là hắn ta khó mà trở về thế giới mẹ được, trừ khi tộc Vô Không lấy được phương pháp giáng lâm.
Tà Thần đồng ý mà không hề do dự. Hắn ta muốn thoát khỏi sự khống chế của người khác vĩnh viễn. Để đạt được điều này, Tà Thần đồng ý trả bất cứ giá nào.
Trước khi vào vùng đất Kiếp Cốt, Tà Thần đã trở lại thế giới mẹ lần cuối. Hắn ta tự đào một cái mộ nhỏ cho bản thân. Sau khi chui vào trong mộ, hắn ta ngồi ngay ngắn. Đây quả thật là tự đào hố chôn mình.
Sau khi Tà Thần vào Bỉ Ngạn không lâu, trong Kỳ Bắc Châu nổi lên một làn sóng năng lượng kịch liệt. Nếu như Kỳ Bắc Châu vẫn còn giống như trước kia, ắt sẽ kinh động đến rất nhiều người. Nhưng sau khi Cửu Dương Diệt Thế xuất hiện trong Kỳ Bắc Châu, toàn bộ Kỳ Bắc Châu đã bị phá hủy. Chân lý tỏa ra năng lượng đáng sợ như vậy nhưng lại chẳng ai chú ý.
“Soạt!”
Luồng năng lượng kia lao thẳng tới mộ mà Tà Thần đào. Chẳng mấy chốc, thân thể của Tà Thần dâng lên một ngọn lửa màu xanh lục, nó nhanh chóng đốt sạch thân thể của hắn ta. Tuy nhiên, ngôi mộ lại hoàn toàn không bị tổn hại gì.
Tình huống Tà Thần trở thành sinh linh Bỉ Ngạn hoàn toàn khác với Phượng Ca. Tình huống của Phượng Ca là tình huống đặc biệt, nàng chỉ mặc cho dương hồn của mình một cái áo giáp mà thôi, vì thế sự trừng phạt của chân lý không bị phát động. Tuyệt Sinh Cốt Địa của tộc Vô Không lại không tuân theo chân lý, đương nhiên nó không được cho phép và sẽ bị chân lý trừng phạt.
La Chinh nhìn chằm chằm Tà Thần một lúc lâu, sau đó lắc đầu nói: “Ngươi không hề trở thành người khác. Ngươi vẫn là Tà Thần trước kia”
“Ngươi nói vậy là có ý gì?” Tà Thần nhíu mày.
“Thế giới trong cơ thể ta không có chút thay đổi nào” La Chinh trả lời một cách ngắn gọn.
Tà Thần là hóa thân của sự tiêu cực. Nếu hắn ta thật sự thoát khỏi La Chinh, bản thể đã chết thì sự tiêu cực kia sẽ trở lại thế giới trong cơ thể của La Chinh.
“Thế thì đã sao?” Tà Thần nhún vai: “Chí ít ta cũng thoát khỏi ngươi”
“Tạm thời thôi’’ La Chinh nói.
“Ngươi… Nói bậy!”
Trán Tà Thần nổi gân xanh, dường như hắn ta muốn nhảy dựng lên vậy.
Ký ức trong quá khứ ảnh hưởng rất sâu sắc tới Tà Thần. Mỗi lần hắn ta đối mặt với La Chinh đều thất bại. Đối với kẻ kiêu ngạo từ trong xương như Tà Thần, hắn ta hoàn toàn không thể tiếp nhận được điều này.
Sau khi phát hiện mình thất thố, Tà Thần nhanh chóng điều chỉnh lại và bình tĩnh nói: “Chẳng ai nói chắc được chuyện tương lai. Chắc hẳn sẽ có cách để ta và ngươi cùng tồn tại”
Trong mắt La Chinh lại loé lên vẻ ngạc nhiên một lần nữa.
Trong khoảng thời gian này, tâm tính của Tà Thần dường như đã thay đổi rất nhiều. Chí ít hắn ta không giống trước đây, cứ nhìn thấy hắn là muốn ăn tươi nuốt sống.
“Nói đi, ngươi tìm ta có chuyện gì? Chắc chắn không phải tìm ta chỉ để cho ta biết tình cảnh của ngươi đâu nhỉ?” La Chinh hỏi.
“Ta muốn thay mặt tộc Vô Không mời ngươi gia nhập” Tà Thần nói.
Lúc Tà Thần đưa ra lời mời này, chung quanh lập tức truyền tới tiếng xì xào bàn tán.
Một mặt, những chủng tộc Bỉ Ngạn này e sợ tộc Vô Không, mặt khác lại rất ngưỡng mộ những sinh linh Bỉ Ngạn được tộc này để ý. Tộc Vô Không có thể trở thành thế lực lớn nhất đủ thực lực đối kháng với tộc Nguyên Linh, đương nhiên tộc này có điểm độc đáo riêng. Ví dụ như Tuyệt Sinh Cốt Địa có thể chuyển sinh linh trong thế giới mẹ thành sinh linh Bỉ Ngạn bất cứ lúc nào. Tộc Nguyên Linh không thể nào làm được chuyện này.