“Thân thể bán Quỷ Quyệt…” Trên mặt tất cả mọi người ở đó đều hiện lên vẻ kinh ngạcÝ trên mặt chữ không khó hiểu, thân thể bán Quỷ Quyệt chính là nửa người nửa Quỷ Quyệt. Vấn đề là thân thể bán Quỷ Quyệt như vậy là người làm chủ, hay Quỷ Quyệt làm chủ?
Lúc trước, sau khi Thiên Truyền chiếm cứ thân thể La Chinh, La Chinh không có bất kỳ cơ hội phản kháng nào, loại hành động này ở trong mắt mọi người chắc chắn là tương đương với tự sát.
“Hòa hợp với Quỷ Quyệt trở thành thân thể bán Quỷ Quyệt, chẳng lẽ không sợ giọng khách át giọng chủ?” Nữ Oa hỏi.
“Có, có khả năng…” Thương Đa gật đầu: “Sau khi một vài Quỷ Quyệt loại hiền lành tỉnh lại sẽ cướp lấy thân thể nguyên bản của chủ nhân, có một vài loại thì không, có điều sức mạnh của Quỷ Quyệt quá mạnh mẽ, đương nhiên là đáng để mạo hiểm”
Lời Thương Đa có đạo lý nhất định. Đối với một vài người mà nói, để có được sức mạnh cường đại, cho dù phải trả giá bằng tính mạng cũng không tiếc.
Nữ Oa khẽ gật đầu, hỏi tiếp: “Loại hiền lành mà ngươi nói lại là thứ gì?”
“Quỷ Quyệt hiền lành vô hại” Thương Đa đáp, lời ít ý nhiều: “Những Quỷ Quyệt hiền lành này sẽ vui vẻ trợ giúp người khác, chấp niệm của bọn chúng đã là như vậy, những con lười Quỷ Quyệt trong rừng rậm kia chính là loại hiền lành”
Những con lười Quỷ Quyệt đó có thể nói là không ngại phiền phức bôi thuốc bột quỷ lên, chính là vì tránh những cây cối kia bị quái vật lông trắng cắn nuốt. Sau khi bọn chúng thấy đoàn người La Chinh cũng sẽ cầm thuốc bột quỷ đi ra nhắc nhở đoàn người La Chinh.
Có điều dưới tình huống đó, đám người La Chinh rất khó tin tưởng những con lười Quỷ Quyệt kia.
Trong đôi mắt của Huyết Lang không có chút tình cảm nào, gã khẽ giơ tơ nhện màu bạc trong tay, một đầu khác của tơ nhện vẫn siết chặt trên cổ hai người. Thật ra gã muốn giết một trong hai tên Thương Đa hoặc Cổ Đa, như vậy người còn lại mới có thể ngoan ngoãn nói chuyện.
Mắt nhìn của Thương Đa ngược lại không tệ, không dám giấu giếm chút nào, triệt để tiết lộ ra tất cả tin tức, nhưng Huyết Lang vẫn hỏi nỗi nghi ngờ của mình: “Quái vật lông trắng cũng cắn nuốt những thực vật kia, các ngươi trực tiếp đốn cây hái hoa là có thể lấy được “Mê”, cần gì phải dụ dỗ bọn ta tới?”
“Đúng là quái vật lông trắng sẽ cắn nuốt thực vật, nhưng cắn nuốt thực vật thì không sản xuất ra “Mê”” Thương Đa trả lời.
Huyết Lang nhún vai, lúc này Phục Hy tiếp tục hỏi: “Các ngươi có ai dung hợp được với Quỷ Quyệt, trở thành thân thể bán Quỷ Quyệt không?”
Từ sau khi tiến vào Thượng Thanh Thiên, Phục Hy cảm thấy sức mạnh của mình hoàn toàn không đủ dùng. Cho dù hiện tại đang nắm giữ ánh sáng Phá Diệt, đa số thời điểm ngoài chạy thoát thân ra thì vẫn không thể làm gì khác. Hắn ta muốn đạt được sức mạnh lớn hơn, đương nhiên cảm thấy hứng thú với thân thể bán Quỷ Quyệt.
“Chiến sĩ tộc Mộc Diệp bọn ta đều là thân thể bán Quỷ Quyệt” Thương Đa trả lời.
“Cái gì?” Con ngươi của Phục Hy trừng to.
Đoàn người La Chinh cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Dựa theo suy đoán của bọn họ, trong toàn bộ tộc Mộc Diệp có một hai người dung hợp với Quỷ Quyệt, trở thành thân thể bán Quỷ Quyệt là cùng.
Những chiến sĩ tộc Mộc Diệp ở trước mắt đều là thân thể bán Quỷ Quyệt, số lượng này cũng hơi khoa trương…
Huyết Lang đề cao cảnh giác theo phản xạ tự nhiên, bàn tay giữ tơ nhện màu bạc cũng kéo chặt hơn một chút. Máu tươi trên cổ Cổ Đa và Thương Đa vốn đã đông lại, bây giờ lại bắt đầu chảy ra ồ ạt.
“Đừng, đừng căng thẳng…” Thương Đa vội vàng nói.
Cổ Đa cũng nói theo: “Quỷ Quyệt cũng phân chia mạnh yếu, thực lực của tộc Mộc Diệp bọn ta nhỏ yếu, Quỷ Quyệt dung hợp cũng không lợi hại”
“Cũng đúng, nếu không các ngươi sao có thể chịu ngồi chờ chết như vậy” Huyết Lang nhún vai.
“Vậy thì biểu diễn chút đi” La Chinh ra lệnh, ngược lại hắn không lo lắng gì.
Ba người đá ở trong cái hầm dưới đất kia thật ra cũng hoàn thành dung hợp với Quỷ Quyệt, trên lý thuyết cũng là thân thể bán Quỷ Quyệt, nhưng vẫn bị La Chinh giết chết.
Những tộc nhân tộc Mộc Diệp này giỏi thuật bắn cung, dưới cự ly này thực lực của bọn họ không mạnh hơn người đá bao nhiêu.
Được La Chinh ra hiệu, tơ nhện màu bạc của Huyết Lang thả dài ra một chút, tơ nhện màu bạc trên cổ tộc trưởng Cổ Đa hơi thả lỏng, nhưng vẫn khoác trên cổ nó.
Cổ Đa kéo tơ nhện màu bạc đi mấy bước vào trung tâm hang động, lấy một bình lưu ly nho nhỏ từ trên người ra. Bình lưu ly này dùng “Mê” chế tạo, trong bình nhỏ này chứa một quả cầu gai nho nhỏ, quả cầu gai chính là một con Quỷ Quyệt.
“Ta có thể dùng tên không?” Cổ Đa hỏi.
“Có thể” La Chinh gật đầu: “Có điều vừa rồi không phải ngươi nói “Mê” dùng để luyện hóa ở trong cơ thể hay sao?”
Cổ Đa giải đáp: “Quỷ Quyệt chưa thức tỉnh không thích hợp để dung hợp lâu dài trong cơ thể, sẽ ảnh hưởng đến tâm trí bản thân”
Khí tức của Quỷ Quyệt đa số đều khiến người ta vô cùng khó chịu, cho dù là loại hiền lành như con lười Quỷ Quyệt cũng vậy. Duy chỉ có Quỷ Quyệt thức tỉnh không có loại khí tức kia, như Thiên Truyền sẽ không khiến người ta sinh ra cảm giác chán ghét.
Cổ Đa nhẹ nhàng gõ lên bình lưu ly, thứ đồ thu nhỏ lại ở trong bình đã chảy ra, đó là một Quỷ Quyệt giống như nhím biển.
“Ào ào…” Quỷ Quyệt nhím biển này giống như chất lỏng chui vào tai mắt mũi miệng của Cổ Đa, sau đó Cổ Đa lại lấy ra một cây cung và mũi tên, cây cung hiện tại của nó đã bị bóp nát.
Tuy Cổ Đa chỉ biểu diễn, nhưng người ở đây đều hơi cảnh giác. Dù sao nó cũng sắp biểu diễn sức mạnh của Quỷ Quyệt.
Cổ Đa giơ cung lên, mũi tên lên cung, sau đó mọi người đều cảm giác được ánh sáng màu trắng hội tụ trên tay phải nó, khí tức Quỷ Quyệt hoàn toàn tập trung ở tay phải nó. Cổ Đa nhắm mũi tên vào vách núi ngay trong sơn động, nói: “Quỷ Quyệt gai độc mà ta dung hợp cực kỳ hợp với cung thuật, bắn ra sẽ tạo thành lực phá hoại cực mạnh…” Cổ Đa vừa nói vừa buông lỏng dây cung trong tay.
“Vèo!”
Chớp mắt khi mũi tên bắn ra, mọi người bỗng thấy ánh sáng màu trắng trực tiếp tụ lại trên đầu mũi tên.
“Ầm!”
Đầu mũi tên bắn thẳng vào vách động, sau khi đâm vào vách động để lại một cái hố nhỏ hình tròn.
Vẻ mặt của đoàn người đều rất hờ hững. Tuy nói những vách núi trong Ngọc Thanh Thiên này rất khó phá hủy, nhưng cho mọi người ở đây một bộ cung tên đều có thể dễ dàng bắn ra hiệu quả như vậy, đơn thuần là vận dụng sức mạnh mà thôi, bọn họ có thể làm tốt hơn nó nhiều.
Nhưng một khắc sau, bên ngoài vách động bỗng xuất hiện một vết nứt lớn.
“Ầm ầm ầm…” Giống như có thứ gì đập vào bên trong núi.
Cổ Đa rất quen thuộc với uy lực của con Quỷ Quyệt gai độc này. Nó lùi về phía sau mấy bước, vách núi trước mặt nổ ầm ầm, sụp đổ, lộ ra một lỗ thủng to, mà bên trong lỗ thủng đó chính là con Quỷ Quyệt có hình dáng như nhím biển vừa rồi.
Có điều lúc này hình thể của nó phóng to gấp trăm lần, từng gai nhọn đủ mọi màu sắc xung quanh thân thể to lớn cắm vào trong vách đá.
Đây là bắn vào bên trong vách núi, nếu như gai độc bắn vào trong cơ thể sinh linh rồi phồng to lên, uy lực có thể tưởng tượng được.
“Quỷ Quyệt mà chiến sĩ tộc Mộc Diệp các ngươi lấy được đều là loại này?” La Chinh lại hỏi.
“Đúng vậy” Cổ Đa gật đầu: “Quỷ Quyệt gai độc là lựa chọn đầu tiên của tộc nhân tộc Mộc Diệp bọn ta, sau khi tộc nhân tộc Mộc Diệp bọn ta lấy đủ “Mê” sẽ chọn Quỷ Quyệt gai độc”
Nghe thấy câu trả lời như vậy, khóe mắt Huyết Lang hơi giật giật. Sức chiến đấu của tộc nhân tộc Mộc Diệp không hề kém như những gì gã tưởng tượng. Nếu như ngày hôm qua trực tiếp khai chiến với tộc Mộc Diệp có lẽ có thể thắng, nhưng tất nhiên sẽ có thương vong, xem ra kế sách của La Chinh và Nữ Oa ngược lại là phương án tối ưu.
Còn đám người Phục Hy, Đông Hoàng thì lại càng cảm thấy hứng thú hơn với việc dung hợp với Quỷ Quyệt. Dù sao sau khi tu luyện tới Bất Hủ cảnh, không thể nào điều chỉnh được sức mạnh huyết mạch, mà trong lúc nhất thời rất khó tìm được tín vật Bỉ Ngạn mạnh hơn, dung hợp với Quỷ Quyệt là một con đường tắt.